Tên bảo vệ kia bị dọa một phen, hối hả tách người sang một mặt, mẫu xe cộ nhanh chóng vượt qua vị trí hắn đứng vừa nãy.
Bạn đang xem: Bà xã tôi là tổng tài
“Con bà mẹ nó, mong đâm chết ông trên đây sao!”
Xe BMW bước vào xí nghiệp sản xuất, trở về vùng trước thêm hai phút, Tiêu Dương bắt gặp máy trăm con người tụ hội ở 1 khu vực từ thời điểm cách đây ko xa.
Từ vị trí chúng ta đứng, có thể nhìn thấy mấy trăm con người này đã tạo thành nhị phe.
Một đám fan mặc áo quần greed color tương tự nhau, có vẻ như nlỗi phần lớn là người công nhân ở trong phòng thứ này, vào đám đó tất cả cả nam giới cả thiếu phụ, không có bất kì ai dám nói câu gì.
Đứng đối diện với chúng ta, có tầm khoảng chục người bọn ông khoác áo phông color black, những người này các cạo trọc đầu, cơ: bắp nổi lên phía trên cánh tay, trong tay vắt các cây gậy dài, cờ lê lâu năm hoặc đầy đủ đồ vật tương tự. Đôi đôi mắt nheo lại, đầy cừu địch.
“Dừng xe!” Tiêu Dương ngồi trong xe pháo, nhìn thấy Trịnh Nguyệt Nhu trong chỗ đông người. Lúc này, Trịnh Nguyệt Nhu tuồng như đang bị thương thơm, đã phía bên trong tay của Lý Mỹ Quyên ổn, dung nhan khía cạnh trắng bệch.
Đọc tiếp tại TАмliπh247.me nhé !
Tiêu Dương nôn nóng trường đoản cú bên trên xe phi xuống dưới, cần sử dụng sức chen qua đám tín đồ đó, đi mang đến giữa lối nhưng mà phía 2 bên đang đứng đối lập nhau.
Trịnh Nguyệt Nhu đã nằm trong tầm tay của Lý Mỹ Quyên ổn, tiết trên mặt chảy ra ko xong xuôi.
“Mẹ!” Tiêu Dương hét lên một giờ, té nhào về phía đó, Trịnh Nguyệt Nhu nỗ lực msinh sống đôi mắt ra, có chút ít bỡ ngỡ Lúc thấy được Tiêu Dương. Bà không ngờ rằng Tiêu Dương lại xuất hiện thêm vào hôm nay.
“Tiểu Dương, sao bé lại đến đây? Không phải con sẽ ở trường sao?”
“Chị Nhu, là em Gọi điện thoại thông minh mang lại Tiểu Dương đấy.” Lý Mỹ Quyên ổn sinh sống lân cận nói, “Tiểu Dương mặc dù gì rồi cũng là một đứa con trai, bao gồm nó ở chỗ này, họ vẫn mạnh dạn hơn một ít.”
“Dì Mỹ Quyên, là ai đánh chị em bé ạ, sao tại đây lại có rất nhiều tín đồ nlỗi vậy?” Tiêu Dương hỏi.
“Cthị trấn tâm sự thì cực kỳ lâu năm, bắt gọn lại nhằm nói, vậy nên xí nghiệp vẫn chưa vạc lương nhì mon rồi, nhưng vẫn bắt bầy dì tăng ca sớm hôm, chỉ cần phải có vị trí không vừa ý, là vẫn trừ lương. Mọi fan cũng chính là bị nghiền đến không hề biện pháp làm sao không giống, new tụ hợp lại để nói chuyện cùng với ông công ty. Nhưng ngờ đâu rằng, Lý Mỹ Quim thở một tương đối rồi nói, “Lương trọng điểm của ông chủ bị chó nạp năng lượng rồi, hắn ta ko những ko xuất hiện để hội đàm với bọn dì, bên cạnh đó mướn một đám côn thiết bị mang đến, một lời ko nói ngay tắp lự ra tay tấn công bạn, chị Nhu là bị bọn chúng ta tiến công bị tmùi hương kia.”
Tiêu Dương ráng tay thành nắm đắm, khôn cùng giận dữ.
“Tiểu Dương, bé lập cập trngơi nghỉ về trường học tập đi, đây không hẳn là khu vực con bắt buộc cho.” Trịnh Nguyệt Nhu bao gồm núm ngồi dậy, “Con đi nkhô cứng đi, người mẹ có thể từ bỏ giải quyết và xử lý được vụ việc.”
Trịnh Nguyệt Nhu hại Tiêu Dương bị bao vậy, ko kiêm chế được thúc giục anh rời đi.
Xem thêm: Đăng Kí Học Đại Học Vinh Công Bố Điểm Sàn Xét Tuyển: Từ 16 Đến 24 Điểm
Nhưng Tiêu Dương đang đi tới rồi, tất nhiên bắt buộc bỏ lại bà 1 mình được.
“Đi, định đi đâu?” Trịnh Nguyệt Nhu còn chưa nói xong, một các giọng nói ngay lập tức vang lên trong đám đông.
Tiêu Dương xoay đầu lại, bắt gặp một tín đồ lũ ông xăm hình con dragon trên tay, vẫn nhìn chằm chặp vào anh cùng với ánh nhìn giễu cợt chòng ghẹo.
“Ông nhà nói rồi, ai dám thường xuyên gây chuyện, tấn công gãy chân rồi nói tiếp.” Người bọn ông kia nheo mát lại, thsinh hoạt ra một làn khói dung dịch, vắt cây gậy dài vào tay.
“Mẹ của tôi là vì anh tấn công hả?” Tiêu Dương chú ý hắn ta, ghẻ lạnh nói.
*Con bà mẹ mi, tấn công bà mẹ ngươi nhưng mà anh Long rất cần được ra tay chang, là ông phía trên tấn công đó, sao nào?” Một bạn bọn ông tất cả toàn thân vạm tan vỡ cao trung bình 1m90 đứng cạnh tín đồ bầy ông có hình xăm cơ báo cáo.
“Nhóc con, mi là nhiều loại hành làm sao vậy?” Người bầy ông ngạo nghễ chỉ vào Tiêu Dương, vào đôi mắt tràn trề gớm thường.
Với thân hình nhỏ tuổi bé bỏng đó của Tiêu Dương, một mình hắn ta hoàn toàn có thể tấn công được 10 người.
Tiêu Dương đứng dậy, lạnh lùng nhìn người bầy ông kia.
“Tiểu Dương, bé đừng tạo sự nữa, mau đi đi!” Trịnh Nguyệt Nhu lo ngại sắp đến khóc cho địa điểm, “Ai bầy bọn họ cũng dám đánh, nhỏ mau đi đi!”
“Muốn đi cũng khá được, cơ mà đề nghị trườn đi.” Người bầy ông đó mỉm cười giá một giờ, tiếp đến giơ núm đắm về phía Tiêu Dương.
Trên phương diện bạn bọn ông kia bao gồm chút khinh miệt, thương hiệu ranh mãnh này không có óc tốt sao, một quyền của mình đầy đủ để làm mang lại song vai của anh bị phé.
Nhưng cho dù điều này, tên đó cũng không giảm xuống công sức của con người chú ý gắng đấm kia. Dù gì cũng có ông công ty đứng sau phòng sườn lưng, hắn ta cnạp năng lượng phiên bản chưa phải lo kết quả vẫn xảy.