Tác giả: Đừng buồn, khi 1 ai đó đã chối từ được thiết kế cả nhân loại của mình. Hãy mỉm cười cợt đi nhé. Để mừng đón lại cả nhân loại đó. Với vừa đủ 7 tỉ fan còn lại. Và đâu đó bên cạnh kia, trong 7 tỉ fan ấy, tất cả một ai đó đang chờ đón để được gia công cả trái đất của mình…
***
Mộc.19 tuổi.
Bạn đang xem: Can đảm yêu can đảm chia tay
Yêu màu xanh lá cây lá.
Chìm đắm trong nhạc của Secret Garden. Phạt cuồng vày hồng trắng. Con gái sinh ra trong dịp hạ mà lại yêu tha thiết mùa đông. Và, là của Phan.Người sẽ xây đến cô một ước mong lớn nhất, mãnh liệt nhất, rằng:
Làm bà xã của Phan.
Làm mẹ của bé Phan. Nhị điều trên sẽ lặp lại vào kiếp sau.
***
Không một ai hiểu do sao. Mộc lại yêu thương Phan không ít đến vậy. Mặc dù Mộc bắng nhắng, rộn rã và trẻ em con. Dẫu vậy lại là một cô gái cực kì sắc sảo và sâu sắc.
Phan lãnh đạm với Mộc, Mộc kiên nhẫn ở bên. Phan cáu giận, Mộc xoa dịu. Phan đe nộ, Mộc mỉm cười xòa.
Xem thêm: Thể Loại Phim Hành Động 18+, Phim Hay Nhất, Phim Mới Nhất: Thuyet
Lúc như thế nào Mộc chịu hết nổi, quay khía cạnh đi mà giận dỗi. Thì cũng chỉ được… 2 giây là xoay lại liên tục cười nói cùng với Phan.
Dù mang đến lần tệ sợ nhất, đó là hôm sinh nhật Phan. Phan bảo Phan bận, Phan không muốn tiệc tùng, lễ hội tổ chức sinh nhật gì cả. Vừa phiền nhưng vừa tốn tiền. Với cả Phan đang dần phải sẵn sàng cho kì thi chuẩn bị đến của bản thân mình nên phải ở trong nhà làm nốt mang đến xong.
Mộc nghe nhưng thương lắm. Buộc phải mặc kệ Phan vừa nghe điện thoại sau hàng trăm cuộc hotline nhỡ của Mộc. Kệ xác đang là 8 giờ đồng hồ tối. Mộc vẫn hùi hụi xuống bếp, có tác dụng cơm hộp đến Phan. Chăm chút từng tí, từng tí một. Như là, Phan ghét hương thơm hành. Cùng nhất là, mong mỏi ngon mồm trước hết đề xuất đẹp mắt.
Khi đông đảo thứ đã tươm tất. Tự cho rằng mình đã siêu xinh đẹp mắt trong cái váy xanh lá trước gương. Rồi lại chạy xuyên suốt quãng mặt đường 10km để đưa cho Phan. Vừa chạy xe cộ Mộc vừa thích thú với ý nghĩ chỉ có riêng mình cùng Phan trong thời gian ngày sinh nhật. Rằng Phan đã cảm động lắm. Rằng sẽ ôm Mộc vào lòng và nói rằng “Cám ơn em nhiều, thiệt nhiều.”
Và đoán xem, sân nhà Phan khôn xiết rộn ràng.
Đèn neon, đèn cây sáng rực cả một góc vườn. Những tiếng cười đùa và ca hát. Phan đứng ngay mặt trái. Điển trai trong áo sơmi hồng kẻ sọc và jeans rách rất kiểu. Trông khuôn mặt Phan chẳng có vẻ như gì là căng thẳng mệt mỏi vì thức khuya. Càng chẳng có vẻ như gì là cực kỳ đói lúc mà vừa được bạn đưa mang đến dĩa bánh kem ngon lành.
Mộc vơi nhàng đặt lại hộp cơm “xinh đẹp” của chính mình vào giỏ xe. Chạy khắp nơi. Để rồi ngừng xe cùng tựa vào thành tường vào một ngõ nhỏ xa lạ thân lòng Hà Nội nhỏ bé này. Mười ngón tay xanh xao nhỏ xíu gò của Mộc vốn đã yếu mềm, ni lại càng run rẩy hơn. Mộc cầm cố lắm, nắm lắm mà chẳng thể nào cố kỉnh chặt tay mình lại được. Rồi thì, Mộc quị xuống. Mộc cấp thiết nhớ nổi cô sẽ đứng im đi như thế bao lâu. Cần yếu nào ghi nhớ nổi làm thế nào cô rất có thể về được nhà. Để rồi sáng sau nhận được sms của Phan như thế này:
– Anh xin lỗi vì ngày hôm qua chẳng thể nào chạm chán em được. Mình đang bù lại sau nhé, được không? yêu thương em.
Và cụ là mọi khổ sở đêm qua trong Mộc tan biến đổi hết. Mộc trường đoản cú dỗ dành xoa dịu với gần như ý nghĩ như thể chắc Phan cần có một khoảng không gian riêng biệt với bạn bè. Hay những Phan mong mỏi sẽ làm cho mình một bất thần sau tối hôm qua không chừng. Với rồi, Mộc lại dìu dịu reply đến Phan :