Ca sỹ: Hatsune Miku | Album của Hatsune Miku
sáng sủa Tác: Vocaloid 53,108 Lượt nghe - đem Mã Nhúng HTMLMãi chìm vị trí của đáy biển khơi sâu, cùng rất những cực khổ tháng ngàyMà sao lòng của ta lại không trông thấyTừng dòng biển cả hòa cho nước mắt, mãi trôi đi trôi về phương xaSẽ chẳng có ai , fan đâu thấy khu vực này đau thương mù mịt
Chẳng biết đề nghị đi mang lại đâu ? Em sẽ phải làm gì đây ?Đột nhiên một tia sáng nhỏ dại nhoi bỗng lóe lên từ đâu?Nhẹ vươn tay đụng ngay cho nó, mặc dù thế sao biển đời ước ao manhMột cơn sóng lướt qua và tước đi niềm hi vọng cuối cùng
Sẽ gồm ai rất có thể tới, rất có thể đến trên đây được sao ?Thật xa, thiệt xanh, thật êm, đó phải chăng sắc màu hải dương khơiMột thoáng tủ lánh, một thoáng mỏng tanh manh, cùng lúc đó em dấn raVậy ai là fan đã dối gian?
Người đàn bà ở nơi biển lớn sâu, sao hoài đắm chìm vào nỗi đauGiá băng là đông đảo thứ chỉ riêng rẽ nàng, chỉ mình người vợ cảm thấy thôiNgười đàn bà ở nơi hải dương khơi, sao người vợ không một đợt nói raNhững ngày đàn bà nghĩ suy làm con gái vẫn luôn luôn luôn vẫn cứ ôm chặt nhức thương không buông…
Một nơi không một ít ánh dương, chỉ có bóng đêm đang bao trùmThời gian rét lung trôi dần dần qua như một cơn sóng êmTừng do sao kế bên kia lạnh lẽo quá, mãi địa điểm đây một mình cô đơnNhẹ khẽ uốn mình, nhịp chuyển sóng xinh đẹp chỗ đây một mình
Và bỗng tia nắng ấy đã biến đi đâu mất rồi bạn ơiTìm xung quanh màn đêm cùng em lại bỗng nhiên thấy bóng hình kiaNgười quay sống lưng đi, dù fan vẫn thấy em, cùng em lúc ấy nhận raThật sao, là em bạn dối gian…
Mãi đắm chìm ở nơi hải dương sâu, ôm vào trong lòng một nỗi đauChỉ mong mỏi ẩn bản thân sau bóng tối kia sâu thiệt sâu mãi thôiLàm sao nhằm phơi bày, cảm xúc đâu nào nhằm nói ra ?Biển sâu kia giá bán băng đã mang đi bao nhiêu xúc cảm em hằng mong mỏi trao fan đó
Nụ mỉm cười kia sao cứ biến mất, bây giờ chỉ nỗi cực khổ tênhLệ hoen mày cay sao lại chất đựng mãi không hề buôngGiờ đây chỉ em cùng với khuôn mặt chỉ với đau thươngVì rứa hỡi anh, chớ mãi theo xua em tín đồ ơi!
Trong màn đêm, hình như người đi về đâu nhưng mà em lại ko thấy người, hãy ngóng em…Người quay khía cạnh đi, và trong khoảnh khắc này thôi, em thấy tín đồ dần… tan biến…
Người đàn bà ở nơi đại dương sâu, rơi giọt lệ sầu đến sớm maiTối tăm đã chiếm mất đi niềm hạnh phúc nhỏ dại nhoi của emChẳng thể kìm nén mãi trong lòng, sau cuối em lại vươn cánh tay“Thấy không fan ? thiết yếu đây, những màu sắc lung linh đẹp đẽ, thứ mà lại em luôn cất giấu.”
Người đàn bà ở nơi đại dương sâu, vui lòng trước hạnh phút mãi thôiNhững câu ca mừng hạnh phúc vẫn vang lên trong tâm địa của biển cả khơiBầu trời ấy xanh ngời, không thể đâu bi tráng đau về tối tămVững tin và bước đi vì em tin anh đang mãi dõi theo con đường em suốt cuộc đời