Lời dạy dỗ của Phật có câu nói giỏi về phụ huynh nhiều tín đồ biết đó là:“Đi khắp trần thế không ai tốt bằng mẹ/ gánh nặng cuộc đời không một ai khổ bởi cha/ Vất vả bao năm nuôi bé khôn lớn/ Đem cả tấm thân gầy che chở đời con”. Bạn đang xem: Gầy nhưng bố đầy người yêu
Người bố ấy tồn tại qua bài bác thơ thiệt điềm đạm, trầm tĩnh, nói ít làm cho nhiều. Tía không biểu hiện cảm xúc ra phía bên ngoài rõ rệt: "Bố vốn chẳng nói những như mẹ/ Chẳng ríu rít lên mỗi buổi con về/ Chẳng lúc nào nói nhớ nhỏ nhiều lắm/ Chỉ vào buổi tối cuối tuần nào cũng hỏi gồm về quê?"Bố cùng với mẹ là những người dân thầy đầu tiên dạy cho con biết điều hay, lẽ cần ở đời. Tía thấu hiểu, thông cảm với những sai lầm con lỡ mắc nên không nỡ mắng, có khi còn bênh vực khi nhỏ bị bà bầu rầy la nhiều. Vào bài, cảm rượu cồn nhất là lần tín đồ con bị nhỏ xíu mệt:"Khi con gầy bố chẳng cưng, chẳng nịnh/ Nhưng cả đêm dài tía ngồi đó lặng thinh".Dù không nói hồ hết lời nhẹ dàng, quan tâm nhưng tía đã thức suốt đêm, ngồi bên con, lo lắng dõi theo từng hơi thở với nhịp đập trái tim con, canh cho bé được ngủ yên. Ngược lại,"Lần bố nhỏ dù hết sức đau hết sức mệt/ con nằm bên... Trông bố... Ngủ ngon giấc lành/ ba chẳng đành giả dụ thấy con mất giấc/ Nên 1 mình chịu đựng xuyên suốt năm canh". Trái lại khi con chăm sóc bố ốm, đang tuổi ăn tuổi lớn, nhỏ cứ vô tứ ngủ ngon. Bố một mình chịu đựng, đồ gia dụng vã với cơn đau, không nỡ hotline sợ làm bé thức giấc. Rõ ràng cùng một vụ việc nhưng hai bí quyết hành xử đối lập giữa tía vàcon cho thấy đức tính xứng đáng quý cùng tình thương mến con ở ba sâu nặng mang đến chừng nào. Cơ hội con gầy bố chuyên lo, còn ngày thường xuyên bố đon đả mọi mặt, nhường cho bé từng miếng ăn, thấu hiểu cả sở trường khoái khẩucủa con. Siêu hồn nhiên, người con chỉ thấy"bố lạ lắm"những thức tiêu hóa "không thích, không ăn"nên cứ"sung sướng ăn uống hết phần cha gắp"mà chẳng chút lần khần hay hỏi lại bao giờ. Khép lại bài xích thơ là lời xác định và nghệ thuật so sánh rất độc đáo và khác biệt đã dìm mạnh dáng vóc lớn lao khác người ở bạn cha:"Bố là chũm như rất nhân, bạn máy/ làm cả đời, da cháy sạm, vai xương/ ba là cha người bằng da bằng thịt/ Nhưng nhỏ sao thấy cha thật phi thường".Đây là lời tấn công giá, ca tụng cao nhất, biểu lộ lòng yêu thương, kính phục đối với bố rõ nhất: cha chỉ là một người lao động bình dân nhưng cũng thật"phi thường".Bốgánh vác hết thảy những quá trình nặng nhọc, nhẫn nại, quyết tử thầm lặng, giành về phần mình những vất vả lo toan để nhỏ và mái ấm gia đình được bình an, hạnh phúc. Bờ vai tía luôn là điểm tựa cho cuộc đời con và cả gia đình. Dẫu người bé lưng mỏi nhưng ba vẫn sẵn sàng mừng đón mọi giông tố cuộc đời để bít chở, bảo đảm an toàn cho tổ ấm mái ấm gia đình được bình yên, những con được khủng lên. Bố tuy chưa phải là người tuyệt vời và hoàn hảo nhất nhưng tía đã yêu thương thương con theo cách tuyệt vời và hoàn hảo nhất nhất.
Nếu ko yêu thương, cảm phục cùng tri ân cha sâu nặng, chưa phải là bạn con hiếu nghĩa, tác giả bài thơ không thể viết được đều vần thơ dung dị mà dễ lay động lòng bạn đến như vậy.
Tríchtrong cuốn: "TÌNH cha CON" tuyển và bình thơ. Nguyễn Thị Thiện. NXB Hội công ty văn. 2021.
Xem thêm: Cách Để Xóa Tài Khoản Facebook Vĩnh Viễn, Cách Nhanh Nhất Để Xoá Nick Facebook Vĩnh Viễn
2. Lời nói Dối Cao Thượng
Thuở còn thơ con thường nghe cha nói.Con ăn uống đi cha không đói đâu con.Lúc ăn kết thúc nếu không hết vẫn còn.Cha ăn nốt, phụ vương khen ngon đấy chứ.Khi béo khôn bé nhớ về quá khứ.Cha hay mang dòng áo cũ vá vai.Đi dép lốp có lúc sút cả quai.Quần áo mới phụ thân cất hoài ko mặc.Cha nói mình đang có nhu cầu muốn mặc bền nạp năng lượng chắc.Nhường hết áo xống vải vóc mang đến con.Cha bảo nhỏ cần áo quần đẹp hơn.Còn phụ thân mặc áo rách sờn cũng được.Phải mưu sinh cha một bản thân xuôi ngược.Lo bài toán nhà lo việc nước vấn đề dân.Cha luôn dạy con đề nghị sống nghĩa nhân.Không lãng phí phải cần mẫn sớm tối.Mãi về sau con biết phụ vương nói dối.Và biết tôi đã có lỗi cùng với cha.Cha là tấm gương chân thiết yếu thật thà.Vì nhường cho nhỏ mà phụ thân nói thế.
Khuyết danh
3. Cần thiết nào
Không thể nào bé quên được ngày xưaCha ngồi quạt để bà bầu ru nhỏ ngủ.Cánh võng chao đổ mùa hè ra cửaTiếng bọn ve đệm nhạc khúc à ơ...Con duy trì gìn vị ngọt tuổi ấu thơNhư viên kẹo ngậm cả đời không hết.Có ai dạy đâu mà con biếtSẽ chẳng liệu có còn gì khác khi Cha, người mẹ xa nhau .Rồi một ngày con thiếu hiểu biết nhiều vì đâuNước mắt chảy lặng lẽ về nhì phía.Long Quân-Âu Cơ, lên rừng-xuống bể.Để bầy con ngơ ngác thân Mẹ-Cha.Con ý muốn ngã vào cả hai cánh tay ChaCon mong muốn uống cả đôi dòng sữa Mẹ.Tình cảm ấy chẳng thể nào chia sẻNhư võng đong đưa không chỉ một đầu dây.Con phệ lên thiếu thốn đủ đường một vòng tay,Như chiếc sông cả hai bờ đều lở.Mặt nước rộng đời bát ngát nỗi sợMột cánh bèo mặt nước níu kéo tuổi thơ xa.Con mập lên ai ai cũng bảo như thể Cha,Người yêu bé thì lại nhân từ như Mẹ.Con chỉ sợ bao gồm một ngày như thế,Phải lau giùm nước đôi mắt trẻ phân chia hai.Con đã trải qua những tháng năm dài,Chân cần thiết bước ra ngoài nỗi nhớ.Tuổi thơ dại vẫn từng ngày một nhắc nhở:Có một thời... Cha mẹ đã... Yêu nhau.
Khuyết danh
4. Ngày của cha
Ngày con đỏ hỏn vào nôi
Mẹ ầu ơ hát…Cha phơi sống lưng cày…
Chăm nuôi con lớn từng ngày
Có ăn, bao gồm mặc, áo nạm theo mùa
Con vui bé hát, con đùa
Mồ hôi cha – người mẹ nặng chua chất phèn…
Những đêm bé học ko đèn
Cha bắt đom đóm có tác dụng đèn soi cho
Bao nhiêu khổ nhọc cam go
Đời thân phụ chở nặng trĩu chuyến đò gian nan!
Nhưng chưa một tiếng thở than
Mong cho bé khỏe, bé ngoan vui rồi
Cha như biển lớn rộng, mây trời
Bao la nghĩa nặng đời đời nhỏ mang!
Hôm ni trên khắp vắt gian
Người người tưởng nhớ ngày tiến thưởng của “Cha”
Mà con đang làm việc xa nhà
Đôi dòng chữ bé dại làm tiến thưởng kính dâng!!!
Phan Thanh Tùng
5. Phụ vương tôi
Tuổi xế bóng cánh cửa vắng vẻ
Bao thân thương tươi trẻ con cuộc đời
Cha tích góp hết mang lại tôi
Cho anh, mang lại chị, mang lại thời con trẻ trung!
Đời vất vả trùng trùng gian khó
Thuở cơ hàn không tồn tại cơm ăn
Mờ sương cha đã gấp mành
Rong trâu cày ải dạ đành đói meo!
Cái nghèo nàn cứ theo thân phụ mãi
Bởi neo vườn bên lại đông con
Ngược xuôi thể xác mỏi mòn
Đạp xe bán buôn cho nhỏ đỡ rầu!
Khi con lớn trắng đầu thân phụ bạc
Mẹ xa phụ thân tan tác cõi lòng...!
Thân già một bóng chênh chông
Các bé Nam, Bắc xa vòng tay cha!
Quê bên đó ai oán và phụ thân nhớ
Nhớ vk hiền thêm nhớ bé yêu!
Cầu mong mỏi trời phật yêu quý nhiều
Cho phụ vương khỏe mạnh mẽ sớm chiều bên con!
Đặng Minh Mai
6. Cha tôi
Cả đời lo lắng cho con
Tuổi già mức độ yếu sườn lưng khòm chân đau
Ngày xưa mưa nắng nóng dãi dầu
Gian nan cơ cực thân phụ đâu nản lòng
Củ khoai củ sắn trên đồng
Chắt chiu nhặt nhạnh quang gánh nuôi con
Cha mong mỏi bữa đói ko còn
Để bé no bụng ngủ yên giấc nồng
Một đời áo vải bên nông
Phủ đầy sương gió ướt ròng rã mồ hôi
Sớm khuya đồng ruộng giữa trời
Tay phụ thân cầy cuốc mang đến đời bé xanh
Tóc cha mây trắng che giăng
Con mong thân phụ mãi lành mạnh bên con
Đáp thường dưỡng dục công ơn
Mong phụ vương vui khoẻ nhiều hơn nữa con mừng.
Đặng Minh Mai
7. Đời của Ba
Lưng còng nặng trĩu gánh song vai
Một vai đến Nội, một vai thân cò
Cò con vắng bà bầu Ba lo
Vai cơ chữ hiếu dành riêng cho Nội rồi
Mắt rơi chú ý thấy tía Tôi
Mẹ đi còn lại khổ rồi cha ơi
Tuổi nhỏ chưa lao vào đời
Vẫn còn nhỏ xíu bỏng cha ơi khổ nhiều
Cuộc đời năm tháng bi tráng hiu
Mồ hôi ẩm ướt sớm chiều mưu sinh
Lẻ loi ba chỉ một mình
Áo vai ba rách, trên hình ai khâu
Mắt rơi bé khóc đỏ ngầu
Thắt lên bé gọi ! người mẹ đâu mau về
Tiếng kêu lòng xé tái tê
Nhìn cha nước mắt giàn giụa tuông ra
Bao năm cảm thấy xa nhà
Nhớ quê ngày ấy, thương bố thuở nào
Nỗi buồn đánh chiếm biết bao
Mắt rơi cứ mãi bước vào lòng nhỏ !!
Dũng Bùi
8. Tình cha
Dòng nước mắt một đời không luống cạnGiọt mồ hôi năm tháng không phải vơiĐó tình thân phụ muôn thuở vốn không lờiTrong yên ổn lẽ, âm thầm như loại lá.
Buồn tuyệt vui phụ vương cũng cam nhằm dạKhóc tuyệt cười thân phụ để cả trong timNhư đại dương, lòng biển khơi cả yên ổn imTrong sâu thẳm ẩn chứa nhiều túng ẩn.
Công dưỡng dục trong cả một đời lận đậnNghĩa sinh thành vương vít cả trăm nămBên đời con, thân phụ một bóng âm thầmLuôn bịt chở bằng bóng râm mát dịu.
Tấm lòng cha một đời nhỏ đâu hiểuBởi tình phụ thân luôn lắng dịu ngọt ngàoTuy giá băng nhưng lại sâu thẳm dạt dàoCho cơ mà chẳng mong một chút nào đền đáp.
Rồi mai kia trê tuyến phố đời muôn dặmCon mới hay sâu thẳm tấm lòng ChaLuôn bao la và cũng rất mặn màTình phụ vương đó, ngàn năm vang vọng mãi
Khuyết danh
9. Lời của cha
Con đừng nghĩ các về chỗ đứngNên nghĩ suy về cách đứng cầm nàoĐứng trực tiếp người, địa điểm thấp thành caoĐứng khom lưng chỗ cao thành thấp.
Biết sinh sống đủ luôn luôn thấy mình sung túcSống tham lam phong phú hóa ra nghèoCon chớ làm mẫu bóng ăn theoBiết gieo cấy để vui mùa gặt hái
Đời là biển cả khổ, bé đừng ái ngạiPhải vượt lên để biết làm cho ngườiHạnh phúc nghỉ ngơi đời là tỷ số những bi quan vuiPhải góp nhặt phần đa niềm vui nhỏ nhất