Truyện mở màn hơi lâu năm dòng, các bạn thông cảm.
Bạn đang xem: Những chàng trai của tôi
Hơn 90% là việc thật cuộc sống mình , 10% còn sót lại mình thay đổi chút để không tác động đến phần lớn nhân đồ trong truyện.Các độc giả thấy dở đừng chê nhé. Quê tôi tại 1 huyện ngoài thành phố , bên tôi cô quạnh một bà một cháu. Bà mẹ mất năm tôi vẫn học lớp chín, cha tôi có mái ấm gia đình mới cần tôi sinh sống với nội.Tôi như đứa mồ côi vì phụ thân bán không còn tài sản, mang theo lên tỉnh bình dương với dì. Nội tôi già không muốn đi vì không có ai coi sóc công ty thờ, tôi làm việc với nội, phụ chào bán bánh tét bánh ú làm việc chọ quê. Mười bảy tuổi, tôi đã là một trong những chàng trai khỏe mạnh mạnh, dễ dàng nhìn. Nội nói phệ chút nữa nội hỏi bà xã cho. Tôi hại lắm vị tôi biết minh chỉ thích đàn ông - điều nhưng mà tôi không muốn cho ai biết vày ở quê tôi, chúng ta gọi những người dân như vậy là BÓNG. Tôi ghét cái từ đó lắm nhưng mà tôi không thể chối quăng quật được tôi. Tôi thế tạo hình thức bề ngoài thật to gan lớn mật mẽ. Những đêm tối rảnh, tôi đấm đá xe lên trường cũ học tập võ, môn võ mang tên hơi ngộ : Sa Long Cương. Thầy dạy là 1 ông giáo già, ngủ hưu phải mở lớp dạy môn võ gia truyền. Tôi học ở đây hơn năm thì nghỉ bởi vì ngoại bệnh, tôi buộc phải làm những công việc của nước ngoài và chăm lo bà.Công bài toán tiếp nối khiến tôi quên đi giới tính của mình.Nội bệnh, tôi buôn bán lần hồi phần đông chỉ rubi nội dành dụm để lo thang thuốc, việc bán buôn cũng sa sút bởi vì bữa ngủ bữa bán. Ngày nội mất cũng là lúc tôi nghèo khó nhất. Ba và hai cô lo đám cho nội hoàn thành cũng đi.Tôi cô độc 1 mình trong tòa nhà nhỏ. Các đêm bi thảm , gió từ dòng sông thổi qua đám ruông nghe xào xạc.Tôi mung lung nghĩ về cuộc đời mình, thấy sao bất hạnh. Liền kề năm nội, tôi mười tám tuổi. Bố và nhị cô đòi bán nhà , chào bán ruộng chia của.Xem thêm: Những Quán Ăn Vặt Ngon Ở Hà Nội Giá Rẻ Ngon “Nhức Nách”, 17 Địa Chỉ Ăn Vặt Ở Hà Nội Ngon Bổ Rẻ
Tôi không gật đầu đồng ý cũng không được.tôi giận những người dân thân của bản thân sao nỡ đối xử cùng với tôi như vậy, phân phối hết tôi sinh sống với ai. Thà tôi sống 1 mình còn rộng theo ba, theo cô. Bao gồm ai dịu dàng tôi đâu. Thân lúc vô vọng tôi ra chợ cài rượu uống rồi sút xe lang thang, ngủ luôn ngoài chợ.sáng ra, tín đồ ta cười tôi dữ lắm, những người bạn sản phẩm khuyên tôi nhiều nên tôi cũng đỡ tủi. Cho tới trưa, móc vào túi ra cònđúng bố mươi ngàn. Hồi đó, cha mươi nghìn cũng sinh sống dược nữa tháng. Tôi định cài thứ gì nạp năng lượng thì bà sáu phân phối vé số thấy tôi thảm não, bẫy đưa xấp vé số vô mặt toii nói; - mày cài đặt vài vá đi, biết đâu trúng, rước tiền trả đến họ, giữ giàng nhà. Nghe nói vậy, tôi liều mua luôn mười tờ hết nhì mươi ngàn. Với vé số về, tui ngủ một giấc.Đang ngủ, bà sáu cùng một nhóm người chạy vô la bài xích hải từ ngõ.- Dũng ơi mi trúng số rồi, trúng gọi đắc rồi dũng ơi.Tôi bán tín chào bán nghi, cơ mà mấy fan đó mang tờ dò ra. Tui dò nhưng mà mừng không nói xiết. Tui trúng độc đắc mười tờ , được năm trăm triệu. Thời đó vàng gồm hơn ba triệu một cây thôi. Tui là triệu phú. Haha.Tôi đem tiền đó thâu tóm về nhà, mua luôn luôn hai công ruộng sau nhà , gồm cả mẫu ao nuoi cá chơi. Cuộc đời tui cố gắng đổi.Tui biếu cha và bà con mọi cá nhân một ít, còn lại tui mua mảnh đất ở, HL , BC. Cất chục căn nhà trọ đến thuê. Riêng biệt tôi, tôi vẫn ở căn nhà cũ của nội. Tôi nghĩ chắc chắn là nội phù hộ đến đứa con cháu kém may mắn của mình. Cùng hè năm kia tui gặp gỡ người nam nhi đầu tiên vào đời, anh D.Mời bạn Đọc Tiếp trên Trang : mẩu chuyện Về hầu hết Chàng Trai của tớ - Diễn Đàn Kênh Truyện http://mochijewellery.com.com/forum/52-11479-1#ixzz4GrrppuiV