๖ۣۜXuân ๖ۣۜHạ ๖ۣۜThu ๖ۣۜĐông chỉ cần ngươi muốn-๖ۣۜPhong ๖ۣۜHoa ๖ۣۜTuyết ๖ۣۜNguyệt nguyện hái xuống vì ngươi.
Bạn đang xem: Phi yến anh nguyện chết vì em
Bạn đang xem: Phi Yến Anh Nguyện Chết Vì Em
Điều hướngPosted in Nhất chỉ đào hoa túy đông phongTagged Nhất chỉ đào hoa túy đông phongBạn nghĩ gì về bài viết này? Chương 9Posted in Nhất chỉ đào hoa túy đông phongTagged Nhất chỉ đào hoa túy đông phongBạn nghĩ gì về bài viết này? Chương 8Posted in Nhất chỉ đào hoa túy đông phongTagged Nhất chỉ đào hoa túy đông phongBạn nghĩ gì về bài viết này? Chương 7Posted in Nhất chỉ đào hoa túy đông phongTagged Nhất chỉ đào hoa túy đông phongBạn nghĩ gì về bài viết này? Chương 6Posted in Nhất chỉ đào hoa túy đông phongTagged Nhất chỉ đào hoa túy đông phongBạn nghĩ gì về bài viết này?Điều hướng bài viếtMọi người ơi mọi người, nếu em có sai chính tả hoặc bất cứ lỗi nào mà quý vị không ưng ý thì đừng ngại ngần gì mà hãy để lại một tin nhắn cho em để em biết, em sửa sai nha quý vị.
Người là lời tự tình ta chưa kịp tỏ trên giấy hoa tiên, đến khi ngoảnh đầu nhìn lại, thế gian đã chẳng còn hơi thở của người.
Xem thêm: Bao Da Đeo Tay Thể Thao-Ip4,5
"Một đời một kiếp dài bao lâu?Thế gian vạn biến lại mấy mùa?Tình này cách trở trăng khuyết bóngTương tư như nước nhẹ mà sâu."
Nhấc bút họa thiên hạVấn thế gian tình siVung kiếm thúc ngựa phiNhân thế sầu duy ngã.(*) Duy ngã trong "Duy ngã độc tôn", bậc Đế vương luôn mong trên trời dưới đất mình ta tôn quý, vậy nên thế gian mới có cảnh sầu bi.
Gió thu canh ba thổi qua làn tay áo, nét mực hoa đào rớt trên giấy hoa tiên.
Ta nhấc bút họa Giang Nam mưa bụiPhong xuân man mác chiếc cầu cong congNgười vén rèm châu kinh hồng một thoángNửa như hờ hững, nửa gợn khóe môi.
"Cố hương nhàn nhạt trong kí ức, ống tay áo người thoang thoảng đong đưa. Vong Xuyên hà vốn một màu xanh biếc, chỉ là lòng người khó đoán nhuộm tối cả bờ sông."
"Tường thành cao vời vợi, ngăn không được một hồi binh biến loạn lạc...Trường bào nhuộm sắc đỏ, chặn không nổi ánh nhìn vô tình bậc đế vương..."
Trăng kia ai xẻ làm đôi?Tình này bao gánh mấy hào mấy xu?Chàng ơi trầu cau đã cũMà sao người chẳng giãi bày với em?