hồng lâu Mộng được reviews là "tuyệt vậy kì thư" phản ánh trọn vẹn và sâu sắc xã hội, bé người trung hoa giai đoạn mạt Thanh lúc đứng mặt bờ vực suy vong, sụp đổ.
Bạn đang xem: Tóm tắt truyện hồng lâu mộng
Lâm Đại Ngọc với Giả Bảo Ngọc trong lầu hồng mộng (1987)
Tác phẩm được Tào Tuyết đề xuất sáng tác vào khoảng thời hạn giữa nuốm kỉ 18 lúc triều đại phong kiến đã ban đầu mục ruỗng với đi cho tới hồi kết. 80 hồi đầu vị Tào Tuyết bắt buộc viết, 40 hồi sau vày Cao Ngạc viết.
Dưới thời Ung Chính, Càn Long (1723 - 1795) kinh tế tài chính Trung Quốc vạc triển, nền kinh tế tài chính tư bản đã manh nha xuất hiện thêm trong khi chế độ phong kiến vẫn trên đà tung rã. Từ hoàn cảnh xã hội đó, thế hệ thị dân thị thành đã thành lập với những nhu yếu thẩm mĩ văn hóa mới. Bình khang mộng chính là sự chú ý vào cuộc sống tinh thần của fan thành thị, thể hiện ý thức dân chủ, phê phán buôn bản hội phong loài kiến mục nát, phê phán giáo điều cổ hủ, đòi tự do yêu đương và thoải mái hôn nhân, giải phóng cá tính, khao khát bình đẳng, sống tất cả lý tưởng cá nhân...
Nàng Lâm Đại NgọcTào Tuyết buộc phải vốn dòng dõi đại quý tộc, gia đình đời đời có tác dụng quan khổng lồ thu thuế sinh hoạt Giang Ninh. Năm lần vua Khang Hi tuần du Giang phái mạnh thì tứ lần ngự tại Tào phủ. Cuộc sống trong bao phủ vô cùng xa hoa vương giả.
Họ Tào vốn có truyền thống lâu đời văn chương thi phú, tổ tiên có nhiều người là danh sĩ nổi tiếng. Nhưng cho đời Tào Tuyết Cần, thời kỳ phong lưu huy hoàng của mái ấm gia đình đã chấm hết. Cha Tào Tuyết nên mắc tội, bị tống giam, tịch biên tài sản. Tào Tuyết buộc phải cùng những người thân khác trong gia đình sống hầu như ngày đắng cay trong cảnh nghèo khổ.
Xem thêm: 3 Bài Văn Tả Con Cá Vàng Trong Hồ Nước Lớp 5, Tả Con Cá Vàng Trong Hồ Nước
Giả Bảo NgọcMười năm cuối đời ông dồn toàn cục trí lực để viết nên kiệt tác Hồng lâu mộng, tác phẩm bom tấn của văn học tập Trung Quốc. Ông viết vào cảnh cùng khốn, nhỏ không tiền sở hữu thuốc, bé chết. Khi ông chết, vật phẩm chưa hoàn thành và ko được công bố. Nhì mươi tám năm sau, Cao Ngạc nhờ vào di thảo của ông để ngừng nốt 40 hồi cuối.
Cốt truyện dựa trên mẩu truyện có thực của dòng họ Tào trước đây, là công trình tự sự lớn của tác giả, vừa thể hiện sự nuối tiếc một thời vàng son, vừa bội phản ánh thực chất xã hội phong kiến trung quốc đương thời. Tào Tuyết đề nghị viết bình khang mộng để bộc bạch và hóa giải nỗi "cô phẫn" trong lòng. Ông đã dồn hết sinh lực và tâm huyết cuối đời vào lầu hồng mộng.
Hồng lâu mộng là bức tranh hiện thực về xóm hội phong kiến trung quốc trên con phố suy tàn. Cái hình thức bề ngoài tôn nghiêm, nằn nì nếp không đậy được thực tế mục ruỗng của giới thượng giữ trong mang phủ. Cuộc sống thường ngày xa hoa, dâm ô của ách thống trị bóc lột với phần đa mối quan lại hệ tàn tệ giữa người với người đã khiến Giả lấp tựa con thuyền đắm, không cứu vớt vãn được. Đó cũng là hình hình ảnh thu nhỏ tuổi của làng hội china thời mạt Thanh. Tào Tuyết buộc phải là nhà văn lúc này phê phán, ông đã thông báo buổi hoàng hôn của cơ chế phong loài kiến Trung Quốc. Với nhãn quang của một bên văn có niềm tin dân chủ, ông đã nhìn thấy những con tín đồ mới mang bốn tưởng bội nghịch truyền thống. Mang Bảo Ngọc, Lâm Đại Ngọc là những đứa con "bất hiếu", những thanh niên sống “ngược dòng”, họ chống lại ý niệm trọng nam coi thường nữ, khinh ghét khoa cử công danh, bọn họ chỉ theo đuổi cuộc sống tự do, không trở nên khuôn phép ràng buộc. Họ yêu nhau vì chủ yếu tư tưởng phản bội nghịch đó. Đó là trận đấu tranh âm thầm giữa cái mới và mẫu cũ, giữa tứ tưởng dân công ty thời kỳ đầu và tứ tưởng phong kiến cố hữu.
Tiết Bảo ThoaHồng lâu mộng tất cả hai quả đât đối sánh: “thế giới mộng tưởng” với “thế giới hiện thực” mà ví dụ là trái đất trong và không tính Đại quan tiền Viên. Tào Tuyết nên dùng các cặp từ đối nghịch để biểu thị sự khác biệt giữa hai rứa giới: “thanh” và “trọc”, “tình” với “dâm”, “chân” cùng “giả”, khía cạnh trái và mặt đề xuất của “phong nguyệt bảo giám”. Đại quan Viên là một nhân loại lý tưởng vô cùng thực, một vườn địa đàng mà họ Tào dựng lên trong trí tưởng tượng.
Đại quan liêu Viên là quần thể vườn mà họ Giả xây yêu cầu để 12 cô thiếu nữ quý tộc đáng yêu ngọc ngà ở trong phòng họ sống trong đó, cách quãng với rứa giới bên ngoài với hi vọng đàn họ sẽ ở lại vào đó, sống đều tháng ngày tiêu dao, vô ưu vô sầu, ko nhuốm mùi nhơ bẩn của cuộc đời vô ơn và không trở nên lũ đàn ông quý tộc lắm thói hỏng tật xấu dòm nom tới. Họ Tào muốn các thiếu nữ giữ mãi tuổi thanh xuân, ngơi nghỉ lại trong Đại quan liêu Viên và không xẩy ra gả đi đâu cả.
Thế giới ưng ý Đại quan liêu Viên của 12 thiếu phụ và nam giới Bảo NgọcĐại quan tiền Viên là nhân loại lí tưởng của lầu hồng mộng, trong lòng khảm của trả Bảo Ngọc và 12 cô thanh nữ, đây mới là quả đât duy nhất gồm ý nghĩa. Đối với họ, rứa giới phía bên ngoài Đại quan tiền Viên coi như ko tồn tại, nếu tất cả cũng chỉ toàn phần lớn điều xấu xa, xấu đi mà thôi. Bởi vì bên phía ngoài Đại quan lại viên (ám chỉ Hội Phương Viên) chỉ toàn đầy đủ thói đời dơ và đoạ lạc.
Trong tác phẩm, mang Xá hoàn toàn có thể xem là trong số những con người nhơ bẩn nhất sát bên Giả Trân, mang Liễn, Tuyết Bàn... đưa Xá xay cưới cô bé hầu Uyên Ương làm thiếp khiến nàng cần thắt cổ từ vẫn vày không đồng ý được bài toán phải lấy một kẻ dâm loàn có tác dụng chồng. Tập Nhân đã phán quyết Giả Xá: “Ông khủng háo sắc đẹp quá. Phương diện sạch một ít là ông ta dường như không tha rồi.” phần nhiều cảnh dâm ô của trả Liễn thường xuyên được quánh tả trong phim mang lại thấy phiên bản tính dâm ô vắt hữu của bọn người sống nhàn rỗi trên áp bức và tách bóc lột địa tô. Cuộc sống đời thường trống trống rỗng khiến bầy chúng hôm sớm chỉ toàn nghĩ tới những chuyện giành giật, lừa gạt, dâm dật, từ bỏ tử, tội ác... Một vài khuôn phương diện lương thiện xuất hiện, nhiều phần đều thuộc thế hệ dưới, như già Lưu, Tập Nhân... Tủ họ Giả chính vì vậy mà không thoát ra khỏi sự sụp đỗ thế tất của nó. Đây đó là cách nói ẩn dụ nhiều hình hình ảnh về thôn hội phong con kiến thời mạt Thanh đã đi vào tận cùng khí số, sẵn sàng bước tới kết quả cuối cùng cuối cùng.
Thế giới hiện tại thực dơ dáy bẩn sinh hoạt Hội Phương ViênVườn ở lấp Đông trong Hội Phương Viên cũng là nơi bẩn thỉu, đúng như lời nói của nhân trang bị Liễu Tương Liên: “Trong bao phủ Đông nhà chúng mày, ngoài hai nhỏ sư tử đá trước cổng phủ là sạch, còn thì tới mèo chó cũng không sạch cả”. Trước khi có Đại quan liêu viên, rất nhiều việc khủng trong hồng lâu mộng đều ra mắt ở Hội Phương Viên, đây là nơi dơ thỉu, dơ nhuốc gồm tiếng, là địa điểm để các lão thiếu hụt gia rượu trà hành lạc. Chỉ cần xem cảnh tổ chức đánh bạc, uống rượu với dâm ô cùng với hầu trai của bọn Giả Trân là đầy đủ biết. Đây cũng là chỗ sinh ra phần lớn chuyện bất vị trí trung tâm Tần Khả Khanh cùng Thuỵ Châu, thân Hy Phượng với Giả Thụy.
Hội Phương Viên là địa điểm ô uế của quả đât thực tại, đối lập với trái đất lí tưởng thanh sạch sẽ Đại quan liêu Viên. Tào Tuyết bắt buộc một phương diện sáng tạo thế giới mộng tưởng, muốn trái đất lí tưởng kia mãi mãi vĩnh cửu giữa vùng nhân gian, khía cạnh khác, ông lạnh lẽo lùng miêu tả một nhân loại hiện thực đối sánh với nó. Toàn bộ sức dũng mạnh của nhân loại hiện thực đó liên tục tấn công phá huỷ trái đất lí tưởng.
Chữ Tình trong sạch, thanh khiết ngơi nghỉ Đại quan lại ViênĐiển hình là nhân thiết bị ni cô Diệu Ngọc, trong số những kỳ thanh nữ thanh không bẩn đệ duy nhất trong quả đât lí tưởng Đại quan Viên, tuy vậy sau khi nhân loại đó tung vỡ, cô lại là fan lưu lạc vào vùng ô uế tuyệt nhất của trái đất hiện thực.