Cô chú yêu thương rồi đem nhau từ cái thời nước nhà vừa đổi mới, tởm tế chưa xuất hiện gì, người nào cũng nghèo, nhưng cuộc sống đời thường lại vui. Tối chở nhau trên chiếc xe đạp điện cà tàng đi bộ quanh Bờ hồ nước Hoàn Kiếm, xe thủng lốp mà lại trong túi chẳng có tiền vá, cứ nuốm dắt xe pháo đi, vừa đi vừa trọng tâm sự.
Bạn đang xem: Trẻ không chơi già đổ đốn là gì
Đến trước cổng Bưu Điện thì chú tỏ tình. Chẳng gì hơnmột cái nắm tay rụt rè, vắt mà buộc phải nghĩa vợ ông xã từ ấy.
Nói ko ngoa chứ cũng bắt buộc loay hoay mãi bắt đầu ra được thằngcu Kin. Chú là người chân chất, chẳng bao gồm mồm tán gái bao giờ, cô là mọt tìnhđầu tiên, cũng là người duy nhất. Nghèo đề xuất cái gì rồi cũng giản đơn, tình thân sángtrong, đẹp mang đến thánh thiện. Tiếng già rồi nhưng cứ nghĩ đến mẫu thời ấy cô lại tủmtỉm, má ửng hồng, bầy trẻ bây giờ chưa chắc đạt được tình yêu rất đẹp như cô ngàyấy.
Xem thêm: Bà Xã Tôi Là Tổng Tài Của Tôi, Tổng Tài Vô Lại Yêu Chiều Bà Xã
Đất nước xóa bỏ bao cấp, đưa sang tài chính thị trường nênvợ ông chồng cán bộ nhà nước như cô chú khá là vất vả. Cô chú cũng luân phiên xỏa đủ việc.Tan có tác dụng cô tranh thủ bán hàng nước ngoại trừ bến xe, chú được người ta chỉ mối cungcấp quần áo, quân nhu. Lăn lộn mãi cũng dần dần ổn định, chú chuyển hẳn qua chuyêntâm cách tân và phát triển cửa hàng. Phần nhiều người bắt đầu trêu cô rằng để chú đi như vậy khéobà nhị bắt mất. Mà lại cô tin chú, cô chẳng bao giờ lo. Chú lúc nào thì cũng chỉbiết có bà xã con cùng công việc. Một ngày dài chú luẩn quẩn quanh ở cửa hàng, thời gian thì chúiđầu vào kiểm kê sổ sách, khi smartphone với khách, với chúng ta làm ăn, chú có tác dụng việckhông ngơi để tích cóp cho gia đình thì đem đâu nhưng mà hư được. Ngày xưa cũng chẳngcó cái văn hóa tối bắt buộc đi “quan hệ” cùng đối tác. Cứ đúng giờ đồng hồ chiều chú về.
Cho đến bây chừ cô chú đã gồm một căn nhà khang trang trênphố, còn cài thêm được cho hai thằng con trai mỗi đứa một chiếc chung cư, dànhđến khi bọn chúng nó đem vợ. Nhà ở cứ nhằm đấy thuê mướn cũng ra tiền. Công việccủa chú vẫn tốt, cô đã về hưu, cuộc sống thường ngày dư dả. Đã mang lại lúc chú không buộc phải lănlộn với đời. Cô bàn với chú thuê tín đồ quản lý các bước kinh doanh, nhằm chú cóchút thời gian rảnh rỗi mà an hưởng trọn tuổi già. Chú thấy cũng phải đề xuất nghe.Chú bắt đầu ra hồ tấn công cờ với mấy ông chúng ta già, rồi lập hội ước lông, nhập hộikhí công chăm sóc sinh... Chú có khá nhiều bạn hơn, đồng đội chú còn rủ nhau đi dạo xa.Nghĩ cùng chỉ bao gồm mấy ông già cùng với nhau phải cô ko cản. Ai ngờ...
Cái bệnh bồ bịch là bệnh của thời đại. Mấy “ông các bạn già”trong nhóm mà chú chơi chẳng ít ông gồm bồ. Đi nghịch xa, đi siêu thị bia bọt haythậm chí là đi đánh ước lông những ông cũng mang tình nhân đi theo. Cô biết chuyện cũnglà cơ hội manh nha phát hiện nay chú có bồ đến không thua kém bè nhát bạn.
Lần đầu hiểu được tin nhắn của chú ấy với người yêu trong điện thoại,mặt ngươi cô xa xẩm. Lâu nay cô không có thói kiểm tra điện thoại thông minh của chồng,chẳng qua dạo bước này chú cứ thậm thụt khiến cho cô tò mò. Chú giả dối cô các hơn,lúc bảo mang lại nhà ông này, khi nói sang nhà ông kia, cơ mà cô biết, chú ko đếnđó. Lòng cô cực kỳ rối, chổ chính giữa sự với người thân trong bên thì mọi người một ý, ngườibảo nên làm tanh bành ra đến chú biết, fan lại nói thôi, già cả rồi, cònđược mấy năm nữa thì chú cũng... Hết xí quách, ganh tuông làm gì.
Cô cũng biết đối với gia đình, chú tất cả công hơn là có tội,chẳng qua cả tuổi trẻ không chơi buộc phải đến giờ chạm mặt cam dỗ chú không chống đỡ nổi. Nhưngbiết bước đầu từ đâu để kéo chú về? Cả đời cô chưa lúc nào biết ghen, không baogiờ nên rơi vào trường hợp trớ trêu nắm này cả. Già rồi, làm to chuyện người ta mỉm cười cho. Tuy nhiên cứ nghĩ cho kỷ niệm đẹp mắt ngày xưa, lòng cô lại nóng ức...