Nếu bạn nói thế giới này còn có 7 tuyệt 10 kì quan liêu, tôi đồng ý cùng bao gồm thể kể tức thì cho bạn nghe. Nhưng vào tất cả số đó, với tôi, kì quan liêu tuyệt vời nhất bên trên thế giới này đó là trái tyên của người mẹ. Niềm hạnh phúc lớn lao nhất của con người đó là bao gồm mẹ và được sống trong tầm tay yêu thương của mẹ. Hãy thuộc mochijewellery.com chiêm ngưỡng kì quan lại tuyệt vời đó qua những bài văn của những người con tả mẹ trong bài bác viết dưới đây.
Bạn đang xem: 10 mẫu bài văn tả mẹ lớp 6 ngắn gọn và ấn tượng nhất
Mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất.
Trong gia đình, ai cũng thương yêu thương em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Thân hình mảnh mai, thanh mảnh thả đã tôn thêm vẻ đẹp thanh lịch trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà nhiều năm ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng. Đôi mắt mẹ đen láy luôn quan sát em với ánh mắt trìu mến thương yêu thương.
Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn domain authority trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh hao tú càng chú ý càng thấy đẹp. khi cười, chú ý mẹ tươi như đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng những ngón tay gầy gầy xương xương bởi vì mẹ phải tảo tần để nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng.
Mẹ có tác dụng nghề nông nhưng mẹ may với thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật điệu đà, thanh lịch trọng. Ở đơn vị, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy đến em những công việc nhẹ nhàng như: quét công ty, gấp quần áo… Còn bố thì góp mẹ giặt đồ, dọn dẹp đơn vị cửa sạch sẽ.
Thỉnh thoảng, mẹ cài hoa về chưng ở phòng khách mang lại đẹp công ty. Mỗi Lúc khách hàng đến, mẹ luôn luôn đón tiếp niềm nở, nồng hậu, mời khách hàng đĩa hoa trái cùng nước non. Mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng sủa đến cả nhà, để nhì đồng đội cùng cắp sách đến trường kịp giờ học.
Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Mẹ lo thuốc đến em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo cùng bón cho em từng thìa. Tuy công việc đồng áng bận rộn nhưng buổi tối mẹ thường dành riêng khoảng tía mươi phút để giảng bài xích cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng sủa mai dậy sớm lo buổi sáng mang lại gia đình.
Mẹ rất nhân hậu, hiền từ. Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi lúc em mắc lỗi, mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vày mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những điều tuyệt lẽ phải cơ mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu thương mẹ lắm! Mỗi khi được mẹ ôm ấp trong vòng tay ấm áp của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vị gồm mẹ.
Con luôn yêu thương thương mẹ và tự hào bởi được có tác dụng nhỏ của mẹ. Tấm lòng của mẹ bát ngát như biển cả. “Đi khắp thế gian không một ai tốt bằng mẹ….” Con ao ước làm sao để cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Con hứa sẽ chăm học cùng cố gắng học thật giỏi để báo đáp công ơn sinc thành nuôi nấng con nên người, mẹ ơi.
Mẹ à! Con yêu mẹ.
Ngày còn nhỏ, tôi luôn luôn ước mẹ mình là một giáo viên. Tôi muốn một lần được trải cảm giác tất cả mẹ là cô giáo, được hãnh diện với những bạn vào lớp. Nhưng càng lớn, tôi càng yêu thương mẹ hơn, dù mẹ chỉ là một nông dân bình thường.
Mẹ tôi xung quanh năm lam lũ, vất vả, thời gian như thế nào cũng tất bật. Vì vậy, cho dù mới hơn cha mươi tuổi nhưng trông mẹ như già hơn tuổi rất nhiều. Nơi khóe mắt mẹ đã hằn những vết chân chim nhưng vẫn không làm mờ đi đôi mắt sáng sủa với ánh nhìn hiền hòa. Mỗi lần anh em tôi mắc lỗi, đôi mắt ấy lại nhìn công ty chúng tôi đầy nghiêm khắc. Và cũng đôi mắt ấy đã thức trắng bao đêm mỗi lần tôi bị ốm.
Bao giờ cũng vậy, mẹ luôn luôn dànhtình thân đong đầy cho chúng tôi. Đôi mắt ấy cũng là thứ duy nhất tôi được thừa hưởng từ mẹ. Mỗi lần gồm người khen tôi gồm đôi mắt giống mẹ, tôi cảm thấy khôn cùng tự hào, hãnh diện. Tôi là con gái của mẹ mà! Trên da mặt mẹ còn tồn tại nhiều vết nám. Đó là dấu ấn của bao ngày dãi nắng dầm mưa.
Nghe ngoại kể ngày trẻ, da mẹ đẹp lắm, má thời điểm như thế nào cũng trắng hồng. Tôi cảm thấy đáng tiếc hết sức vị tôi lại giống bố ở làn da ngăm ngăm. Nhưng cái nhưng mà mẹ luôn luôn tự hào nhất, chăm chụ nhất về bản thân lại là mái đầu. Dù vất vả từ ngày nhỏ nhưng mái đầu của mẹ dường như không có tuổi. Nó dài, đen, óng mượt cơ mà ngay lập tức cả những thiếu nữ cũng phải mơ ước.
Tôi rất thích ngắm mẹ hong tóc, nắng ập vào làn tóc mẹ, nhảy nhót, mỹ miều. Mùi hương hoa bưởi cứ phảng phất, thơm nồng. Dáng người của mẹ nhỏ nhỏ bé nhưng nhanh hao nhẹn, hoạt chén. Lúc làm sao mẹ bước đi cũng vội vã, thoăn thoắt. Mọi người thường nói mẹ tất cả dáng đi vất vả. Thì cũng phải thôi, bởi bố đi bộ đội xa nhà, một mình mẹ chăm sóc các cụ nội, nuôi nấng đồng đội Cửa Hàng chúng tôi. Bao gánh nặng dồn lên đôi vai bé xíu nhỏ của mẹ, bao công việc để chăm sóc gia đình khiến mẹ ko thể thông thả, khoan thai.
Hai bàn tay của mẹ gầy gầy, xương xương. Nhưng với tôi nó đẹp như bàn tay cô giáo. Đôi bàn tay ấy đã lo đến tôi từng bữa ăn, giấc ngủ, ôm ấp tôi khi tôi còn ẵm ngửa, dắt tôi đi những bước chập chững đầu tiên. Mẹ tôi ăn mặc cũng rất giản dị. Bao nhiêu năm rồi, vẫn những chiếc áo bà bố đã sơn màu. Mẹ thường đùa rằng mặc như thế vừa thoải mái, vừa đẹp. Chỉ khi nào gồm dịp đặc biệt, mẹ mới mặc những chiếc áo mới bố thiết lập tặng mỗi dịp về thăm bên.
Ngày như thế nào cũng vậy, mẹ luôn là người dậy sớm nhất công ty. Mẹ chuẩn bị bữa sáng sủa mang lại đồng đội tôi, cho lợn con kê ăn với dọn nhà cửa. Mẹ chăm sóc đến Shop chúng tôi từng li từng tí. Dù bận rộn đến đâu, mỗi buổi tối, mẹ vẫn dành riêng thời gian để kèm bạn bè tôi học bài. Mẹ chính là gia sư đặc biệt của công ty chúng tôi. Mẹ còn dạy Shop chúng tôi bí quyết cư xử vào cuộc sống, dạy chúng tôi những bài đồng dao nhưng mà mẹ còn nhớ được.
Mẹ cứ lặng lẽ đi bên cuộc đời của tôi và anh tôi. Tôi lớn lên trong tình yêu thương bát ngát của mẹ. Trong câu hát mẹ ru tôi, bao gồm nước mắt của sự yêu thương thương cùng hi vọng. Tôi ko thể nói hết được tình thân dành riêng cho mẹ. Chỉ biết rằng bản thân phải cố gắng thật nhiều để mẹ vui. Cô giáo nói: “Trong tất cả các kì quan lại thì trái tyên người mẹ là kì quan lại vĩ đại nhất”. Tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt để mẹ luôn luôn cười. Mẹ à! Con yêu mẹ.
Em mếm mộ cùng kính trọng mẹ nhất bên trên đời.
Nếu ai hỏi em rằng người cơ mà em yêu thích nhất là ai thì em sẽ không cần suy nghĩ trả lời người em thương yêu nhất là mẹ.
Xem thêm: Tag: Thảm Sát 5 Người Ở Quận Bình Tân : Cha Mẹ Cũng Chối Bỏ, Tag: Thảm Sát 5 Người Ở Quận Bình Tân
Năm ni mẹ em kế bên 30 tuổi. Mẹ chẳng phải là bác bỏ sĩ giỏi kỹ sư mẹ chỉ là một dân cày bình thường. Mẹ em tất cả tầm dáng thanh mảnh thả. Mặt mẹ hình trái xoan rất xinh. Ai đã từng gặp mẹ một lần thì rất khó có thể có thể quên được. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt đen láy thể hiện sự logic sắc xảo em rất thích ngắm nhìn đôi mắt ấy. Đôi mắt như biết nói, biết cười, động viên, khích lệ em học tập, biết xoa dịu nỗi đau vào em.
Ai cũng bảo người nào tất cả chiếc mũi dọc dừa thì rất xinh. Mẹ em đâu tất cả chiếc mũi dọc dừa mà lại em thấy mẹ cũng rất xinch. Mặc dù mẹ vất vả cả ngày nhưng thời gian như thế nào trên đôi môi của mẹ cũng nở nụ cười tươi rói. Nước da trắng hồng thời phụ nữ của mẹ giờ đã chuyển lịch sự color ngăm ngăm. Mái tóc nhiều năm đen mượt của mẹ luôn được mẹ buộc gọn gàng sau gáy.
Em rất ưa thích mẹ mặc chiếc quần trườn màu xanh lá cây với chiếc áo màu tím hoa cà trông rất hợp với dáng vẻ người của mẹ. Mẹ là người phụ nữ xứng đáng với 4 chữ “công – dung – ngôn – hạnh”. Tất cả mọi công việc vào gia đình đều đổ dồn lên đôi vai của mẹ. Mẹ chăm lo mang đến hai chị em em từ chiếc ăn đến loại mặc. Sáng như thế nào mẹ cũng dậy từ rất sớm để chuẩn bị bữa sáng mang lại cả nhà.
Mẹ là người luôn yêu thương thương chồng nhỏ hết mực. Hễ trong công ty tất cả ai bị ốm mẹ đều phải thức trắng cả đêm. Em nhớ bao gồm lần đã không nghe lời mẹ đi bắt về sau với đám bạn giữa trời nắng chang chang. Tối về em bị sốt rất cao. Mẹ vội rubi kiếm tìm là để xông mang lại em, mẹ còn nấu cháo tía đánh cho em ăn. Nhìn mẹ vất vả, lo lắng đến em, em ân hận hết sức.
Lúc đó, em chỉ muốn ngồi đây ôm trầm lấy mẹ mà lại nói :”Mẹ ơi bé xin lỗi mẹ! Từ nay nhỏ sẽ nghe lời mẹ.” Mẹ em mặc dù rất hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc với bọn chúng em. Mặc mặc dù cả ngày bận rộn với công việc nhưng tối đến mẹ vẫn kèm em học bài bác. Những thời gian em bị điểm kém nhẹm, mẹ không đánh mắng em nhưng mà chỉ động viên, an ủi em lần sau phải cố gắng hơn. Mẹ nói hai chị em em là tất cả niềm hy vọng của mẹ.
Chính mẹ đã truyền sức mạnh cho em để em cố gắng trong học tập. Em yêu mẹ biết bao. Em tự nhủ bản thân phải cố gắng học thật giỏi để đền đáp công ơn của mẹ. Mẹ đúng là người nhưng mà em thương yêu cùng kính trọng nhất trên đời.
Ngắm chú ý mẹ khéo léo may áo đến em.
Mẹ em thường tự mình cắt may quần áo đến cả đơn vị. Đầu năm học, mẹ may đến em chiếc áo sơ mi mới. Hôm mẹ may áo mang đến em, em quấn quýt mặt mẹ coi mẹ ráp áo.
Mẹ em còn trẻ, năm ni chỉ mới ba mươi lăm tuổi. Mẹ có làn da trắng mịn, mắt lớn, sống mũi thẳng. Dáng mẹ ngồi ở bàn lắp thêm may rất chăm nghiệp bởi Mặc dù ko phải là thợ may nhưng mẹ em may đồ rất đẹp. Làm việc ở nhà đề xuất mẹ em tuyệt mặc đồ ngắn, áo sát vùng nách và tóc vấn cao đến đuối.
Từ những hôm trước, mẹ đã cắt áo rồi đem đi vắt sổ. Những mảnh vải của thân của áo được vuốt phẳng, em chờ đợi mẹ ráp thành áo. Mẹ đeo kính vào rồi mở thùng thứ may, mẹ xỏ chỉ vào kyên ổn, lắp chỉ ổ thuyền chấm dứt mẹ may thử một đường bên trên mảnh vải vụn. Xong đâu đấy mẹ lấy phần thân của áo ra, giữ thẳng, xem kĩ mặt trái, mặt phải của vải rồi xếp hai thân áo chồng khkhông nhiều lên nhau.
Đưa mảnh vải vào chân vịt thứ may, mẹ điều chỉnh cần lại mối rồi đạp nhtrần nhẹ bàn đạp, tay giữ mảnh vải, mắt mẹ theo dõi thân của áo đang chạy qua chạy lại dưới chân vịt đồ vật may. Một tay mẹ giữ mảnh vải, một tay mẹ giữ cần lại mối chỉ của trang bị may. Cặp kính mẹ đeo trễ xuống sống mũi. Mẹ may cha mảnh của phần thân áo lại ở chỗ đường ráp vai áo.
Cúi quan sát đường chỉ thẳng tắp đều đều, mẹ gật gù: “Cái thứ may này may đường chỉ sắc sảo, đẹp thật đó bé.” Tiếp theo, mẹ ráp nhị tay áo vào thân áo. Lộn chiếc áo ra mặt phải, mẹ mang đến thiết bị chạy chỉ trần tay áo và sườn áo. Mẹ đo độ rộng của áo rồi cắt lá cổ. Mẹ ủi cổ áo dính vào keo lót rồi ráp cổ áo. Mẹ khôn khéo nốì ráp cổ áo, lộn phải một cách thành thạo rồi là phẳng cổ áo một lần nữa.
Bàn tay hẹp lâu năm của mẹ vuốt tiếp giáp mép vải, mắt mẹ nheo nheo sau làn kính trắng. Mẹ cười yêu thích, đống má mẹ hồng lên, mắt mẹ sáng sủa long lanh: “Ngày mốt là con mặc áo mới thôi bởi mẹ còn đơm khuy cùng giặt sạch áo.” Nói đoạn, mẹ đưa áo vào chân vịt, may biu áo, lai áo. Thế là chiếc áo đã hoàn tất.
Dù thời gian eo hẹp, mẹ vẫn thu xếp để may áo mang đến em. Nhìn mẹ vui sướng Lúc ráp xong áo, mẹ đẹp lên vì nét rạng rỡ làm cho sáng sủa bừng khuôn mặt, em thấy thật vui. Em ngắm nhìn chiếc áo, lòng đầy tự hào bởi vì mẹ em rất giỏi, làm gì cũng đẹp với gọn gàng.
Em rất say đắm coi mẹ làm việc. Không chỉ mê thích xem mẹ may áo, em còn thích góp mẹ làm những việc vặt vào bên. Niềm vui của mẹ lúc may áo cho em lắng đọng trong thâm tâm em tình cảm dạt dào của mẹ. Mẹ nuôi em khôn lớn, chắp cánhmang đến em bước vào đời một cách vững chắc, tự tin.
Em rất tự hào về tài nấu ăn của mẹ.
Chủ nhật mặt hàng tuần, mẹ thường nấu một món ăn ngon đến cả đơn vị thưởng thức. Phụ mẹ làm cho bếp, em được ngắm mẹ thời điểm mẹ nấu ăn.
Mẹ em còn trẻ, chỉ mới ba mươi lăm tuổi. Hôm ni, mẹ mặc bộ đồ ngắn màu sắc hồng nhạt rất xinc. Tóc mẹ vấn cao, búi gọn vào chiếc kẹp lưới tất cả gắn nơ color đen. Một lọn tóc mai gợn sóng loăn xoăn bên mái tóc mẹ làm cho mẹ thêm mềm dịu. Mẹ rửa sạch tay rồi bắt đầu nấu ăn.
Trước tiên, mẹ thái thịt ra từng mẩu nhỏ bằng con cờ rồi ướp gia vị đến thấm. Bàn tay dong dỏng nhiều năm của mẹ gọt, cắt, tỉa rau xanh củ thành hình hoa, hình bướm. Mẹ hầm thịt trước rồi làm sốt cà chua. Gò má mẹ hồng lên bởi vì hơi rét của bếp. Mắt mẹ sáng sủa long lanh, vui vẻ. Mẹ mỉm cười, tươi như hoa bảo em: “Trưa nay, mình ăn bánh mì ra-gu, một món ăn Tây đã Việt hoá.”
Mẹ vừa làm vừa giảng giải mang đến em bí quyết ướp thịt. Trong thời điểm chờ thịt hầm mềm, em phụ mẹ nhặt rau xanh sống. Từng lá nhỏ sau khi được ngâm vào nước rửa rau quả. Rửa rau củ lại bằng nước sạch kĩ lưỡng, mẹ tảo rau xanh mang lại thô nước rồi bảo em bày bàn ăn. Thịt trên bếp đã mềm, mùi hương thơm bốc lên thật hấp dẫn. Mẹ nêm nếm rồi gật gù: “Hầm với rau củ là vừa ăn.”
Tay mẹ chưng chảo sốt cà chua vào thịt, mắt theo dõi váng quả cà chua nổi lên mặt nước hầm. Nồi thịt sôi, mẹ bỏ rau xanh củ vào tiếp cùng bảo em: “Con bày tô bát và bánh mì là vừa thời điểm đó.” Mẹ vặn nhỏ lửa mang lại ra-gu sôi nhẹ với bày rau củ sống ra đĩa. Đĩa rau xanh mẹ bày đẹp như đóa hoa xanh biếc gồm nhụy là color trắng hơi xanh của dưa leo. Mẹ thăm chừng nồi ra-gu, mẹ xắn một mẩu khoai phong tây rồi tắt bếp.
Món ăn mẹ nấu được múc ra đánh chờ cả nhà. Em đi lên đơn vị mời ông cùng bố ăn trưa. Ra-gu mẹ nấu ngon thật. Mẹ có tác dụng bếp khéo gớm. Bữa ăn gia đình đầm ấm, vui tươi là hạnh phúc của cả bên. Mẹ em nấu ăn ngon đề nghị cả nhà em ham mê ăn thức ăn bởi mẹ nấu hơn ăn ở quán ăn.
Thỉnh thoảng, để mẹ gồm thời gian dạo phố, nghỉ ngơi, bố đề nghị cả bên ăn cơm tiệm một hôm. Mẹ vui vẻ đồng ý và thường chọn món ăn lạ để học bí quyết nấu. Mẹ em rất ưng ý nấu ăn. Em rất tự hào về tài nấu ăn của mẹ. Hằng ngày, nghe lời mẹ chỉ bảo, lớn lên em sẽ cố gắng nấu ăn ngon như mẹ.