Nhớ lại cơ hội còn đi học, nghe dương gian kháo “Cây phong non quấn khăn đỏ” cảm cồn mình cũng tò mò lắm. Đại thể nghe cái thương hiệu là cứ hình dung ra một cây phong non nằm ở một ngọn đồi thoai thoải nào đó trên vùng thảo nguyên bao la, của vùng nào ví dụ thì cũng ko thèm nghĩ thêm. Rất lâu rồi đầu óc còn buồn bực đậu nhiều, ham nghịch hơn tê mê học buộc phải nghe truyện của Liên Xô thì cũng ừ ừ à à chứ lười nghĩ. Ngay như quê nhà của Aitmatop, Kighisatan với mấy nước khác như Uzobekistan, Cadactan… mình cũng không biết nằm nơi nào trên phiên bản đồ nữa, trừ Nga, Belarusia, Ucraina, với 3 nước vùng Ban tích thì còn tàm tạm. Mười năm nước cộng hòa nhớ hết được tên thủ đô hà nội là cũng xuya rồi!
Nói tiếp về kiểu hình dung của chính bản thân mình về phong cảnh trong truyện thì phía bên dưới chân đồi không cao lắm đó là những ngôi làng nhỏ tuổi êm đềm, chiều chiều khói từ những mái đơn vị lơ lửng bốc lên ko trung, dân làng mỗi cá nhân mỗi việc chuẩn chỉnh bi mang đến bữa tối. Đứng ở hiên nhà quan sát ra thảo nguyên thấy nghững trảng cỏ chập chùng ngất xỉu tầm mắt. Đây kia trên khoảng chừng không mênh mông đó mọi chú ngựa đang cùng chủ thả bước về làng, rồi từng bọn cừu cũng đang chậm rì rì di chuyển mặt những chú chó để về lại chuồng…
Còn cây phong non đó, nó không nhỏ lắm, nhưng cũng không đảm bảo nhiều, khoảng tầm 5-6m với những chiếc lá còn xanh color chuối non và các cái cành mảnh dẻ trong gió… lúc hoàng hôn xuống hoặc khi ngày thu tới lá của chính nó rực một màu sắc đỏ, tôi cũng không thắc mắc màu sắc đấy là vì ráng chiều in lên trên lá hay nhan sắc đỏ lá màu thu. Nói tầm thường là tưởng tượng tới đấy thôi, cứ xinh xinh mơ hồ như vậy. Còn vào ban đêm hay khi trăng sáng, đôi trai gái yêu nhau sẽ tán tỉnh và hẹn hò dưới tán cây. Họ vẫn quấn quít mặt cây phong kia với tình ái nồng thắm của chính bản thân mình trong sự thanh bình của thảo nguyên bao la… Những buổi sớm mai, khi mặt trời đột nhiên thức giấc họ vẫn nô đùa mặt cây phong thân thiện và trong nắng và nóng sớm lung linh đại trượng phu trai sẽ quan sát cây phong lá đỏ và nhìn fan yêu của bản thân mình rồi ví von cô bé đẹp như cây phong non đã trùm khăn đỏ…
Hihi… Thấy mình lãng mạn không…
Nhưng về sau khi phát âm truyện rồi thì mới có thể biết là không phải cây phong non có lá như vẫn trùm khăn đỏ nhưng là có cô nàng trong truyện được chàng trai lái xe mang đến đi nhờ và vì khi gặp nhau lần đầu cô bé đó chùm một cái khăn màu đỏ nên sau đây khi suy nghĩ đến cô gái yếu ớt, cô đơn cần sự che chắn của anh, nam giới ta new than thầm cùng ví như vậy “Tội nghiệp Axen của tôi, cây phong non quấn khăn đỏ của tôi!”
bản thân nhớ khi ấy đọc mẩu chuyện thấy hết sức cảm đụng và nuối tiếc cho tình yêu của song trai gái. Cũng nói thêm là cảnh thảo nguyên vào truyện được trí tưởng tượng của bản thân mình chắp cánh bay xa phải thấy chuyện tình đẹp và giàu xúc cảm vô cùng, đồng thời là phát âm mấy truyện khác của Aitmatop cũng đầy cảnh thảo nguyên khoáng đạt phải mình vẫn ưu tiên về “Núi đồi cùng thảo nguyên”.
Bạn đang xem: Cây phong non trùm khăn đỏ
“Cây phong non chùm khăn đỏ” là một trong trong 4 truyện của tập “Truyện núi đồi và thảo nguyên” của Aitmatop. Người sáng tác viết khá nhiều nhưng “Núi đồi với thảo nguyên” thân trực thuộc với độc giả Việt nam giới nhất. Mình nghe nói trước năm 1964, khi được xuất bản lần đầu là 1 tập 5 truyện ngắn:
– Mặt tiếp giáp mặt
– Kình địch
– Cây phong non quấn khăn đỏ
– mắt lạc đà
– Và bạn thầy đầu tiên
về sau khi tái bạn dạng NXB thực sự họ bỏ bớt đi “Mặt liền kề mặt” và “Kình địch” rồi thêm vào “Dgiamilia” vày hai chuyện cơ bị xem như là có vấn đề. Nói lại là khi đọc thứ 1 mình thấy chuyện nào thì cũng hay cả, trong những số ấy “Cây phong non quấn khăn đỏ” và “Dgiamilia” cảm rượu cồn hơn. Trong tương lai mình yêu thơ mộng (yêu cho tới bến) chắn chắn cũng vì ảnh hưởng tinh thần thảo nguyên này, vẻ bên ngoài như sợ đôi lứa xa nhau chừng rồi ko biết bao giờ mới không còn ân hận?
Lại nghe người ta nói truyện của ông là văn học Nga bản thân thấy cũng không ổn. Aitmatop là fan Kirgystan, truyện của ông cũng viết về đất nước ông với cảnh quan đặc thù của vùng Trung Á, tức là nơi có những nước như Cadacstan, Uzơbekistan, Apganistan, Targhistan. Chưa kể Kirgystan giáp ranh Tân Cương, china nơi mà tín đồ Hán gọi là Tây Vực, có đời sống với văn hóa hoàn toàn khác với những người Nga, Ucraina, Belarusia- cội Xlavơ. Nếu call là văn học Xô viết thì còn khả dĩ.
Sau này còn có dịp đi qua xứ người mình new đâm vướng mắc nhiều. Vì vị trí này họ call cây phong là Maple, mà cây này thì có đến 200 loài lận. Tín đồ ta nói là nếu mùa thu mà không có Maple thì không hotline là mùa thu nữa vì các loại lá của nó rất nhiều mẫu mã và màu sắc thì ôi thôi trù trừ bao nhiêu nhưng kể yêu cầu mới được phong như vậy. Hồi còn học tiếng Nhật mình đọc bài thấy người Nhật hotline cây phong là Momiji có nghĩa là cây lá đỏ, rồi nghe người china nói “Rừng phong thu đã nhuộm color quan san” yêu cầu cũng biết về cây thay đổi màu sắc này, cơ mà nó gồm đến 200 chủng loại thì thiệt sự ko rành.
dạo chơi trong rừng Bắc Mỹ new thấy đúng là cây phong này nhiều và nhiều chủng loại vô cùng. Lá to, lá nhỏ, lá nhọn, lá thuôn đủ các kiếu. Tuy nhiên đại thể hinh dáng vẻ như chân con vịt, gồm đường gân sinh sống giữa, nhì cánh đối xứng nhau, các cạnh nhọn luôn lẻ,3 cánh hoặc 5-7 cánh… color cũng vậy, không tới ngày thu mà những cây bạn dạng thân nó đã là color tím, màu đỏ bẩm sinh rồi. Chưa kể hai cây phong đứng cạnh nhau như hai người mẹ sinh đôi mà lại một cây lá đỏ, một cây lá xanh. Cây phong mà lại lá nhỏ và nhọn thì người việt và bạn Hoa còn được gọi là cây mê thích nữa (vì trông y hệt như cái thích- đâm- vào ‘thích khách”). Mình nghĩ đến cả trăm một số loại cây này nhưng bụng bảo dạ là không biết gì về cây này lại hóa hay, cứ nhằm trí tưởng tượng dẫn dắt mình mơ hồ lại thấy đẹp. Chứ như lúc này biết nhiều nhiều loại rồi mà tưởng tượng ra cây phong non trên thảo nguyên của Aitmatop thì hình dung hoài không được, do đang tưởng tượng ra cây phong màu đỏ lá nhỏ dại thì hình ảnh cây phong màu sắc tím lá to này lại nhảy vào trong tim chí mình, rồi bầy phong màu xanh lá cây với màu đá quý nó cũng chen nhau mọc um xùm và bào chữa nhau chí chóe nữa… cái kiểu giống như một cô gái kể chuyện được một anh con trai đẹp trai khuyến mãi ngay một bông hồng cơ mà không thấy vui lắm vì bằng hữu ai nghe cũng tưởng cô bé được tặng ngay bông hồng đỏ thắm minh chứng cho tình yêu chân thành nhưng thực tế là một bông hồng xanh! chả biết ý quý ông ta ra làm cho sao!
tò mò dẫn dắt tò mò, bản thân thử tò mò cây phong của Aitmatop là cây phong nào yêu cầu nghiêng nghó cảnh sắc Kirgystan thì thật bất thần là có vẻ như như quê hương thảo nguyên trong phòng văn ko thấy tất cả cây phong nào cả, tìm về tìm lui chốn này thấy toàn một lắp thêm cây điện thoại tư vấn là Poplar chứ không phải Maple. Đâu đâu cũng tuyền một một số loại cây này! tức thì như quanh hồ nước Isuuk kul cũng toàn Poplar ko là Poplar, nếu như là một số loại thân white thì giống Bạch Dương như in luôn.
Tự biết tội dốt giờ Nga cần thầm nghĩ giỏi là fan Nga họ gọi Poplar là cây phong phải tìm nguyên bạn dạng tiếng Nga thì thấy ghi là тополь (Tôpôl) có nghĩa là cây Dương (không đề nghị Bạch Dương- береза, Biariôza, ), Тополёк là cây Dương non, nhỏ và tựa là “Тополёк в красной косынке”! (Cây Dương non trong cái khăn color đỏ- Topolek vờ krasnoi konsunkie)
Ngạc nhiên chưa!
Còn cây phong fan Nga điện thoại tư vấn là клен (Klen).
Bực ơi là bực!
Theo đúng tinh thần khoa học tập thử so sánh với những tiếng không giống thì thấy mình ko lầm tí nào:
Cây Phong giờ đồng hồ Anh là Maple
Tiếng Đức điện thoại tư vấn là Ahorn.
Xem thêm: Cách Để Kiếm Tiền Trên Youtube Thế Nào, Kiếm Tiền Trên Youtube Hiệu Quả Mới Nhất 2021
Người Nhật call là Momiji, âm Hán Việt là Hồng Diệp, dược viết bằng chữ Hán 紅葉 , momi nghĩa là màu hồng, còn ji nghĩa là lá. Vậy hotline là cây xanh Hồng nhưng người việt nam mình quen dịch là cây xanh Đỏ (Thật ra chữ đỏ âm Hán Việt đọc là Xích như vào trận Xích Bích
Người Hoa gọi là feng, chữ 楓 này chính xác là chữ cây Phong vày chữ viết bao gồm bộ Mộc (cây, gỗ) ở phía trái và chữ Phong (gió) ở bên phải
Người Việt mình điện thoại tư vấn tên Phong theo cách gọi của fan Hoa, lá Phong vào mùa Thu mỏng manh rụng rơi nhiều nhất, cuộn bay theo gió phải mới được điện thoại tư vấn như vậy.
Cây Phong cũng được nhiều người dân biết do lá cây này được lựa chọn làm quốc kỳ của Canada.
Còn cây Dương giờ đồng hồ Anh hotline Poplar như vẫn biết.
Người Đức call là Papple.
Người Nhật điện thoại tư vấn theo phiên âm của giờ Anh Poplar bằng chữ Katakana là ポプラ, viết theo chữ Romanji là Popura. Ở vn có xuất phiên bản truyện về cây Dương này, thấy bạn dạng tiếng Nhật cũng ghi là “Popura no Aki” của tác giả Kazumi Yumoto, có nghĩa là “Mùa Thu của cây Dương”
Người Hoa gọi yáng, chữ 楊 cũng bao gồm bộ Mộc kèm theo chữ Dương (âm, dương) mặt phải. (Chữ dương này ví như thêm bộ Phụ bên trái thì thành chữ Dương- mặt Trời vào 太陽 , tài yáng- thái dương). Chắc vì chưng dáng của cây này như một tháp cây bút đội (dương) lên thai trời?
Cây Phong tên khoa học là Acer, thuộc đưa ra Phong, họ nhân tình Hòn- Sapindaceae, cỗ Sapindales. Cây nghỉ ngơi Trung Quốc, Triều Tiên, Nhật bạn dạng lá thường nhỏ và nhọn rộng Phong mặt Bắc Âu va Bắc Mỹ. Cây phong hoàn toàn có thể lấy vật liệu bằng nhựa như cách lấy của cây cao su, chế ra đường được. Trữ lượng đường trong vật liệu bằng nhựa phong ít hơn mía hai lần tuy vậy bù lại đường này ngon hơn đường mía vì tất cả vị thanh chứ không cần ngọt “ớn óc”. Mộc Phong được sử dụng làm đàn với trống…
Còn cây Dương tên khoa học là Popolus, thuộc đưa ra Dương, họ Salicaceae sát với họ Liễu, cỗ Malpighiales. Cây này mọc nhiều ở vùng Trung Á và đạt được trồng nhiều ở Nga thời Stalin do dễ mọc và mau lớn. Hồi đó người ta trồng lập cập để che xanh phần đa khu định cư mới của Nga mà không phân minh giống kỹ nên hiện nay mỗi khi mùa thu đến những thành phố của Nga tuyệt bị gai tơ từ bỏ cây này nhả ra cất cánh khắp trời đất, phố phường khiến phiền toái cho cuộc sống của dân chúng. Dương này còn tồn tại một loại tên là Populus Alba- Dương Trắng, dẫu vậy không được gọi là Bạch Dương để khác nhau với cây береза nổi giờ kia. Cây dương giá chỉ trị thực hiện không cao, gỗ của chính nó chỉ là loại tạp, dùng để có tác dụng font để vẽ tranh hoặc kệ để hàng trong những siêu thị, vỏ hộp các loại…
Thật kinh ngạc là tên sách nguyên phiên bản rõ ràng là cây Dương mà không hiểu biết nhiều sao những dịch trả lại dịch là cây Phong trong những khi trong khi trình độ chuyên môn dịch của các bâc chi phí bối này- Nguyễn Ngọc bằng và Cao Xuân Hạo- được reviews là hàng cây nhiều cây đề. Giỏi là dịch “Cây phong non trùm khăn đỏ” nghe hay hơn? Nghe “Cây dương non quấn khăn đỏ” chẳng thơ mộng tí nào?!
Thú vị ở đoạn là lên mạng thấy mọi fan lao xao khen truyện hay nhưng chẳng ai lưu ý vụ cây Phong với cây Dương. Biết mơ hồ thì không nói làm cái gi nhưng nhiều fan hâm mộ viết là đã tận mắt mục sở thị trong thực tiễn nên bắt đầu thấy hơi…áy náy. Ví dụ điển hình một chị ngoài hà nội viết trong blog là qua thăm đàn bà du học mặt Úc rồi chụp hình với cây Maple để toại nguyện bởi được sờ tận chỗ “Cây phong non chùm khăn đỏ” của thời mê sách ngày nào. Rồi trên diễn đàn “Mùa Thu quà nước Nga” thiên hạ cũng phấn chấn ngắm cây Phong của “thảo nguyên vào truyện Aitmatop” rồi nhớ lại chuyện tình yêu động của chàng trai Ixaluk và Aixen…
ví dụ đây là thiếu thốn sót của fan đọc việt nam mình? người biết giờ Nga tất cả khi lại chẳng đọc, còn bạn đọc truyện thì có lúc không biết giờ Nga, hoặc bạn biết giờ Nga nhưng đắn đo từ cây Phong và cây Dương là gì, hiểu qua bản dịch mà. Chỉ thắc mắc là ở vn do đặc thù lịch sử dân tộc nên dân chăm Nga khôn xiết nhiều… Chẳng lẽ ai cũng lười học cùng ham đi “đánh quả” như mình? nhưng lại còn rất nhiều người có thể đọc thơ Nga nguyên bạn dạng thì sao nhỉ? và không lẽ không ai đọc văn học Xô Viết tự nguyên bạn dạng hay sao? Vậy cơ mà sao không có bất kì ai đính thiết yếu cả? tốt là cách giáo dục của Xô Viết và việt nam dạy cho những người ta thói quen lưu ý đến thụ cồn một chiều, nghe sao biết vậy?
Lướt sơ lại thơ văn dịch của Nga văn mới thấy dịch thoát (hay ẩu) không phải là hiếm như bản nhạc “Уральская Pябинушка”
http://www.youtube.com/watch?v=F60-CLcE6gA
Không biết dịch phong cách gì thành “Cây Thùy Dương”, mà lại thực ra bản nhạc không còn xa lạ này tên là “Cây Thanh Lương Trà vùng núi Ural” (hoặc cây tô Trà). Trong giờ đồng hồ Nga cây Thùy Dương là “ива”, có nghĩa là cây Liễu rủ nhưng mà ta hay thấy mọc ở những bờ hồ, còn cây Thanh Lương Trà y như cây bòng khác xa hoàn toàn. Khen đến mấy người Tung Của đã dịch rất gần cạnh nghĩa của từ bỏ này khi gửi ngữ qua bạn dạng nhạc “Cây tô Trà”. Niềm tin học thuật của Tung Của hơn việt nam mình giỏi sao ý?
Mà tên gọi các loài cây của toàn quốc mình thấy cũng hotline lung tung cả, cây Phi Lao quanh đó biển cứ được gọi là cây Dương, cây Bạch Đàn thì gọi tệ bạc Hà… Lỗi này là của các nhà khoa học VN, không định hướng tên gọi chung, cứ tín đồ này nghe người kia nói rồi hotline theo. Còn những nhà văn , bên báo cũng call lộn xộn theo dân gian cả. Ngôi trường học toàn nước cũng thấy học tập tùm lum mà hồ hết cái quan trọng của cuộc sống quanh ta không thấy dạy.
Nếu mà đối với người phát âm Mỹ chắc khó có chuyện tương tự. Cây Dương là cây Dương và cây Phong là cây Phong, không có chuyện “Cây Poplar non trùm khăn đỏ” lại biến thành “Cây Maple non trùm khăn đỏ” được. Khác biệt một trời một vực đấy! bầy nhỏ nhỏ đi học tập có sách vở và giấy tờ về các loài cây cỏ, động vật đầy đủ hết không nhầm vào đâu được…
trường đoản cú hồi ngâm cứu vớt vụ cây phong này mình tất cả lôi truyện của Aitmatop ra đọc lại, chẳng phát âm sao cũng fan đấy chuyện xưa cơ mà đọc ko thấy hay mấy nữa. Lại còn thấy đầy mọi “hạt sạn” trong truyện nữa, chẳng lẽ thói thân quen duy lý của bản thân mình đã bóp chết xúc cảm của câu chuyện? Chỉ có “Mắt lạc đà” thấy còn hay. Mấy “hạt sạn” vào truyện nhằm sau này có dịp mình đã viết mang đến hai bạn. Còn hiện nay nếu Kim Thanh với Lan Giao thong thả thử gọi lại coi mấy truyện này có còn hay như là thời sv nữa ko nhé! hay là xa xỉ quá bởi bận chuyên “thằng” béo và bè phái bé?