Character: Arima Kousei, Miyazono KaoriModel: Haki Bạch, MyMy TrầnAnime: Shigatsu Wa Kimi No Uso - Your Lie... More
You are reading
PROJECT: SHIGATSU WA KIMI NO USO (After Life)
FanfictionCharacter: Arima Kousei, Miyazono KaoriModel: Haki Bạch, MyMy TrầnAnime: Shigatsu Wa Kimi No Uso - Your Lie In AprilPhotographer + Camera man + Ed...
Bạn đang xem: Shigatsu wa kimi no uso vietnam
Sau một ngày nghỉ ngơi, Kousei tảo trở lại chiếc đàn dương cầm trong căn phòng tập. Ngày đó khi cậu đóng lại cánh cửa ấy mãi mãi vì mẹ, cậu những tưởng rằng bản thân sẽ không thể nào đủ dũng cảm để mở lại. Nhưng chính cô ấy đã mở cánh cửa này ra, cùng cậu dọn dẹp và sở hữu lại sức sống đến căn phòng này.
Nhẹ nhàng chạm tay vào và lướt cấp tốc qua những phím đàn, bản nhạc ngày đó "Capriccioso" vang lên trong khoảng không vắng lặng. Nhắm mắt và cảm nhận lại khung cảnh ngày thi hôm ấy, Kousei để mặc đến cảm xúc bản thân dâng trào đến tận nước mắt. Nhưng đột nhiên một tiếng đàn vĩ cầm hòa âm vào không gian chỉ mỗi tiếng dương cầm, tạo nên bản "Capriccioso" hoàn hảo nhất mà bất cứ nghệ sĩ nào ý muốn đợi.
Kousei như chìm đắm vào những giai điệu ấy nhưng rồi cậu chợt ngừng lại, bản nhạc sâu lắng bị cắt đứt vào những giai điệu cuối cùng khiến mọi cảm xúc tưởng chừng như trọn vẹn lại thiếu xót. Kousei mở đôi mắt đã sớm đẫm lệ nhìn về thứ vật thể đang yên vị trên form đàn, chiếc đồng hồ nằm cạnh khung hình của người bé gái cậu yêu cứ đang có lại những tiếng tik tok khó chịu như thôi thúc cậu.
Hình ảnh của Kaori Miyazono như hiện ra trước mắt, hình ảnh nữ sinh 14 tuổi ngày nào tràn ngập tâm trí của cậu. Kaori như với vẻ đẹp hoàn mỹ của một thiên thần trong tà váy trắng, trên tay là chiếc đàn vĩ cầm yêu thích của cô ấy. Nụ cười luôn tỏa sáng cùng giai điệu ngân vang vào tâm trí càng làm nước mắt của Kousei tuôn rơi, Kaori vẫn luôn xinh đẹp như vậy, vẫn luôn tràn đầy sức sống đến đến khi...
Xem thêm: " Ngũ Cốc Nguyên Hạt Mua Ở Đâu, Organic Ngũ Cốc Nguyên Hạt
Kousei lướt tay trên phím đàn nhưng rồi giai điệu lại rối loạn, tiếng đàn dương cầm vẫn còn đó nhưng sao cậu chỉ nghe được tiếng đàn vĩ cầm của cô. 10 năm đã trôi qua rồi, bản "Capriccioso" tại sao vẫn chỉ có thể nghe thấy tiếng vĩ cầm ngày đó, ngày mà cậu cùng cô ấy thâm nhập cuộc thi âm nhạc.
- TẠI SAO? TẠI SAO LẠI NÓI DỐI TỚ? TẠI SAO LẠI RỜI BỎ TỚ? TẠI SAO VẬY, KAORI-CHAN?
Kousei gào lên vào những tiếng nấc, nước mắt hòa vào những phím đàn đen trắng tạo những âm thanh nhỏ đến vô cùng. Bên ngoài trời bỗng đổ cơn mưa rào, những âm thanh nhỏ dần lớn hơn. Vài giọt mưa nhẹ nhàng bắn lên thềm nhà, có đến cái lạnh của gió thổi qua đánh thức người nam nhi trong cơn ác mộng của bản thân.
Tik tok... Tik tok... Tiếng đồng hồ vẫn còn đang kêu không ngừng, đánh động lại tâm trí của Kousei đang mơ màng. Chợt nhớ lại lời nói của cô gái bán hàng làm Kousei ngập ngừng muốn chạm vào chiếc đồng hồ ấy:
"Mỗi lúc muốn xoay lại khoảng thời gian nào đó, anh chỉ cần nhấn nút mở nắp đồng hồ, sau đó suy nghĩ về thời điểm anh muốn tảo lại nhất rồi đóng nắp lại. Nó sẽ với anh trở lại đúng thời điểm, đúng nơi mà anh cần con quay lại, đơn giản mà, không phải sao?"
Mở nắp và nhìn kim giây vẫn đang thực hiện nhiệm vụ của nó, Kousei nhắm mắt lại và dần dần hình ảnh ngày cuối cùng cậu được Kaori rủ nhau đi chơi sau thời điểm tan học hiện ra trong đầu, nụ cười của cô ấy, mái tóc vàng xõa bay nhẹ vào gió, chân váy đong đưa nhẹ theo những làn gió ngày xuân có lại một vẻ đẹp ngây thơ nhưng có chút yếu đuối của cô.
Kousei vào vô thức gập nắp chiếc đồng hồ lại, sau đó một luồng sáng xanh lóe lên từ chiếc đồng hồ rồi vụt tắt. Tất cả những gì diễn ra tiếp theo là toàn bộ ánh sáng vào phòng chập chờn rồi vụt tắt theo.
Để lại một bóng người ngồi gục nơi cây đàn dương cầm với một bàn tay buông thõng, chiếc đồng hồ cổ đong đưa nơi bàn tay cùng tiếng kim giây di chuyển một cách khó chịu cứ mãi vang lên trong không gian tối... Tik tok... Tik tok...