Không một trường đoản cú ngữ làm sao trên đời đầy đủ để diễn tả sự bạo lực và dung tục rất độ của cục phim. Phần lớn mọi người đều đến rằng, đó là một vào những bộ phim gây sốc nhất từng được thực hiện. "Salò o le 120 giornate di Sodoma", gồm tựa tiếng Anh là "Salò or the 120 days of Sodom" (Salò tốt 120 ngày ở âm phủ trần gian), vì đạo diễn Ý Pier Paolo Pasolini triển khai năm 1975, dựa vào cuốn sách The 120 Days of Sodom của văn hào fan Pháp cố kỷ 18, Marquis de Sade.
Salò (bộ phim thường xuyên được gọi tắt như vậy) lấy toàn cảnh nước cùng hòa Salò, một quốc gia nhỏ tuổi theo chế độ phát xít được dựng lên ở trong phần lãnh thổ Ý bị Đức chỉ chiếm đóng năm 1944. Mô phỏng bài bác thơ Inferno ở trong phòng thơ Ý Dante, tập phim được chia thành 4 phần: trước khi vào địa ngục, Sự tuần trả của phân, Sự tuần hoàn của triệu chứng điên cùng Sự tuần hoàn của máu.
Bốn người lũ ông quyền lực, ám chỉ Công tước, Giám mục, quan tòa và Tổng thống, đồng ý kết hôn với đàn bà của nhau như thể bước trước tiên trong một nghi tiết trụy lạc. Với sự trợ giúp 4 con điếm trung niên cùng của vài cộng sự nam trẻ tuổi, chúng ta bắt cóc 18 nam phái nữ thanh thiếu hụt niên (9 nam, 9 nữ) và đưa bọn chúng tới một thành tháp gần Marzabotto.
Nhiệm vụ của bọn chúng là kể cụ thể nhiều mẩu chuyện khiêu dâm khác nhau cho 4 gã đàn ông quyền lực trên, cùng 4 gã nuốm phiên nhau lấn dụng các nạn nhân một bí quyết thô bạo. Bộ phim mô tả gần như ngày kinh khủng trong lâu đài của các nạn nhân trẻ. Suốt thời gian này, càng dịp 4 gã dịch hoạn càng chế ra nhiều kiểu tra tấn và có tác dụng nhục ghê rợn khác nhằm tìm khoái lạc.
Một một trong những cảnh nổi tiếng nhất của bộ phim, một thiếu phụ bị bắt phải ăn phân của Công tước! Sau đó, các nạn nhân không giống được “chiêu đãi” một bữa tiệc thịnh soạn… toàn phân người! (phân được thiết kế bằng nóng sôcôla và mứt cam). Cuối phim, các nạn nhân đưa ra quyết định không cộng tác với đều kẻ hành hạ họ, đã bị giết bằng rất nhiều cách thức ghê rợn không giống nhau: lột da đầu, châm đốt bằng sắt nung, cắt lưỡi, móc mắt… tuy nhiên, phần lớn yếu tố đẫm huyết đó được gia công mờ một bí quyết khéo léo bằng phương pháp cho người theo dõi nhìn những nạn nhân hoàn toàn qua một ống nhòm ngược.
Salò biến đổi bối cảnh của cuốn truyện của De Sade từ nước Pháp vắt kỷ sản phẩm công nghệ 18 thành các ngày sau cuối của chế độ phát xít độc tài Mussolini nghỉ ngơi nước cộng hòa Salò. Tuy nhiên, cho dù đầy cảnh kinh rợn (hãm hiếp, tra tấn và cắt xẻo cơ thể), nhưng bộ phim truyện chỉ kể sơ sài những hành vi đồi bại được nêu trong cuốn sách, có lạm dụng tình dục cùng thể xác của trẻ em một giải pháp tàn bạo.
Chủ đề xuyên suốt của Salò là hạ thấp giá trị và biến cơ thể con tín đồ thành đồ dùng vật, bị sỉ nhục cùng hạ thấp giá trị. Ko có bất cứ cảnh sex gần gũi riêng bốn nào, dù có đầy cảnh khỏa thân phái nam và thanh nữ trong trong cả phim. Salò hoàn toàn trái ngược cùng với phim khiêu dâm, nó trình bày sex như thể sự gian khổ thay vị sự thích thú và khoái lạc.
Phần lớn tập phim cố tình tránh mặt mọi tình tiết tương quan đến những hành vi kích mê say hoặc gợi dục - điều cơ bản hầu hết phim khiêu dâm áp dụng để sinh sản “sự kích thích của điện ảnh”. Vày thế, không có nhân đồ nào vào Salò đạt đến bất kỳ khoái cảm nào, cùng những hành vi tình dục vào phim ngay sát như trọn vẹn phản tác dụng. Đây chắc rằng là lý do Salò được nói đến như là một bộ phim truyện mô tả “cái bị tiêu diệt của sex”, hay là “bài hát chuyển tang” đến thể các loại phim khiêu dâm, giữa lúc nó vẫn trong quy trình thương mại hóa ồ ạt ở thập niên 1970.
Mặc dù đó là một trong những tác phẩm bom tấn nhất nền điện hình ảnh Ý được tự khắc họa bởi đạo diễn kỹ năng Pier Paolo Pasolini nhưng bộ phim truyền hình Bộ phim bị tranh cãi và cấm chiếu ở rất nhiều nước do có rất nhiều cảnh ức hiếp dâm, tra tấn cùng giết chóc. Nhiều câu hỏi về tính hợp pháp của bộ phim đã được nêu lên, chủ yếu xoay quanh việc các nam người vợ diễn viên tham gia số đông cảnh đấm đá bạo lực hay tình dục trong phim đang đi vào tuổi trưởng thành và cứng cáp chưa? Phim cũng trở nên cấm xây dựng tại Úc cho tới năm 1993 và tiếp tục bị cấm vào năm 1998. Nhà có tác dụng phim Pier Paolo đã không có thời cơ nói về bộ phim của mình bởi vì ông đã biết thành sát hại man di ngay sau khi phát hành không nhiều lâu. Sau thời điểm phát hành "Salo, The 120 days of Sodom" được giới phê bình reviews rất cao. Vào cuộc dò hỏi ý kiến fan hâm mộ năm 2006 của tạp chí Time Out, Salò được bầu chọn là tập phim gây tranh cãi xung đột nhất từng được thực hiện. Tuy chưa phải thể một số loại kinh dị, dẫu vậy Salò vẫn được Hiệp hội những nhà phê bình phim Chicago xếp trang bị 65/100 phim đáng sợ nhất trong lịch sử điện ảnh.
(TT&VH Cuối tuần) -Không một tự ngữ nào trên đời đủ để mô tả sự đấm đá bạo lực và dung tục cực độ của bộ phim truyện ÝSalò o le 120 giornate di Sodoma(1975). Nó đã gây ra một làn sóng tranh cãi kinh hoàng khi được tạo ra và cho đến tận thời nay Salò vẫn còn đó bị cấm chiếu ở nhiều nước. Phần lớn mọi tín đồ đều mang đến rằng, đây là một vào những bộ phim truyền hình gây sốc tốt nhất từng được thực hiện.>> chuyên đề: Những bộ phim truyền hình đi thuộc năm thángSalò o le 120 giornate di Sodoma, có tựa giờ đồng hồ Anh làSalò or the 120 days of Sodom(Salò hay 120 ngày ở địa ngục trần gian), bởi đạo diễn Ý Pier Paolo Pasolini tiến hành năm 1975, dựa trên cuốn sáchThe 120 Days of Sodomcủa văn hào bạn Pháp cố kỉnh kỷ 18, Marquis de Sade.Địa ngục è cổ gianSalò(bộ phim thường xuyên được call tắt như vậy) lấy bối cảnh nước cộng hòa Salò, một quốc gia nhỏ tuổi theo cơ chế phát xít được dựng lên ở trong phần lãnh thổ Ý bị Đức chiếm đóng năm 1944. Mô phỏng bài xích thơInfernocủa đơn vị thơ Ý Dante, tập phim được phân thành 4 phần:Trước khi vào địa ngục, Sự tuần trả của phân, Sự tuần trả của triệu chứng điên và Sự tuần hoàn của máu.Bốn người bầy ông quyền lực, ám chỉ Công tước, Giám mục, quan lại tòa và Tổng thống, đồng ý kết hôn với con gái của nhau như thể bước đầu tiên trong một nghi thức trụy lạc. Với sự trợ góp 4 nhỏ điếm trung niên với của vài tập sự nam trẻ em tuổi, họ bắt cóc 18 nam nữ thanh thiếu niên (9 nam, 9 nữ) với đưa chúng tới một thành tháp gần Marzabotto.
Nhiệm vụ của bọn chúng là kể cụ thể nhiều mẩu truyện khiêu dâm khác biệt cho 4 gã bọn ông quyền lực trên, cùng 4 gã ráng phiên nhau lấn dụng những nạn nhân một cách thô bạo. Bộ phim mô tả đầy đủ ngày khủng khiếp trong thọ đài của những nạn nhân trẻ. Suốt thời hạn này, càng cơ hội 4 gã dịch hoạn càng chế ra nhiều phong cách tra tấn và có tác dụng nhục ghê rợn khác để tìm khoái lạc.Một trong số những cảnh nổi tiếng nhất của cục phim, một thanh nữ bị bắt phải nạp năng lượng phân của Công tước! Sau đó, các nạn nhân khác được “chiêu đãi” một bữa tiệc thịnh soạn… toàn phân người! (phân được gia công bằng nóng sôcôla với mứt cam). Cuối phim, các nạn nhân ra quyết định không hiệp tác với đầy đủ kẻ hành hạ và quấy rầy họ, đã bị giết bằng nhiều cách ghê rợn không giống nhau: lột da đầu, châm đốt bởi sắt nung, cắt lưỡi, móc mắt… mặc dù nhiên, phần đa yếu tố đẫm tiết đó được thiết kế mờ một giải pháp khéo léo bằng cách cho khán giả nhìn các nạn nhân trọn vẹn qua một ống dòm ngược.Không yêu cầu phim khiêu dâmSalòchuyển đổi bối cảnh của cuốn truyện của De Sade tự nước Pháp cầm cố kỷ sản phẩm công nghệ 18 thành mọi ngày sau cùng của cơ chế phát xít độc tài Mussolini sinh hoạt nước cộng hòa Salò. Tuy nhiên, mặc dù đầy cảnh kinh rợn (hãm hiếp, tra tấn và giảm xẻo cơ thể), nhưng tập phim chỉ đề cập sơ sài những hành động đồi bại được nêu vào cuốn sách, có lạm dụng tình dục và thể xác của trẻ nhỏ một biện pháp tàn bạo.Chủ đề xuyên suốt củaSalòlà hạ thấp giá trị và biến cơ thể con bạn thành thiết bị vật, bị sỉ nhục và hạ thấp giá bán trị. Ko có bất cứ cảnh sex thân mật riêng bốn nào, dù là đầy cảnh khỏa thân phái nam và cô gái trong xuyên suốt phim. Salò hoàn toàn trái ngược cùng với phim khiêu dâm, nó trình bày sex như là sự âu sầu thay bởi sự yêu thích và khoái lạc.Phần lớn bộ phim cố tình né tránh mọi tình tiết liên quan đến những hành động kích mê say hoặc gợi dục - điều cơ bản hầu hết phim khiêu dâm thực hiện để tạo“sự kích ưa thích của năng lượng điện ảnh”. Vày thế, không có nhân đồ gia dụng nào vào Salò đạt đến ngẫu nhiên khoái cảm nào, và những hành động tình dục vào phim gần như trọn vẹn phản tác dụng. Đây chắc hẳn rằng là lý doSalòđược nhắc tới như là một bộ phim truyền hình mô tả“cái chết của sex”, tuyệt là“bài hát gửi tang”cho thể một số loại phim khiêu dâm, giữa thời điểm nó vẫn trong quy trình thương mại hóa ồ ạt ở thập niên 1970.Định mệnh bi tráng của PasoliniTrong khi văn bản cuốn tiểu thuyết của De Sade là nền tảng quan trọng nhất củaSalò, thì các sự khiếu nại trong phim lại dựa nhiều trên cuộc đời của đạo diễn Pasolini. Những năm 20 tuổi, ông đã từng có trải nghiệm đắng cay ở cộng hòa Salò. Trong thời gian này, ông tận mắt chứng kiến rất nhiều hành vi tàn nhẫn do những lực lượng cộng tác với phát xít ở cùng hòa Salò khiến ra.
Xuất hiện cách đây gần 40 năm (1975), Salò, or the 120 Days of Sodom là một trong tác phẩm điện hình ảnh của Ý, được gửi thể trường đoản cú quyển tè thuyết (gần như) cùng tên của phòng văn bạn Pháp Marquis de Sade. Rộng 1/3 nuốm kỷ vẫn trôi qua, Salò đến lúc này vẫn thường xuyên được nói tới như là bộ phim gây tranh cãi mạnh bạo nhất trong lịch sử hào hùng thế giới. Đồng thời, nó cũng là một trong tác phẩm điện hình ảnh kinh hoàng, trằn trụi, trực diện và rất dị nhất về dục tình mà bạn cũng có thể tìm ra. Tuy thế điều kỳ lạ tuyệt nhất ở bộ phim truyền hình này chính là cách tiếp cận “quái chiêu” của nó với góc cạnh tình dục, không vinh danh cũng không phải là hạ bệ, Salò chỉ trình diện một sự thật xác quyết và rùng rợn về những những điểm thiếu minh bạch đang ẩn sâu với len lỏi bên trên khắp gắng giới. Ngoài các khái niệm trên, Salò vẫn còn đấy thường được điện thoại tư vấn là “the most disturbing movie ever made”, nghĩa là bộ phim bộ phim gây khó chịu nhất từng được thêm vào ra.
Dĩ nhiên, mọi sự đối chiếu nhất chỉ cần tương đối. Salò rất có thể làm nổi lên một sự tởm tởm trong mắt bạn này, nhưng lại là một nhân loại quan đầy háo hức đối với người khác. Cẩn thận tình dục trong Salò được khai quật triệt để và táo bạo mẽ, như 1 “sợi chỉ đỏ xuyên suốt” làm trung tâm để quấn lấy người xem vào chiếc vòng xoáy vô hình. Mặc dù nhiên, Salò sẽ không phải là bộ phim truyện “hạ bệ” những bộ phim truyền hình thú vị về sex khác mà bạn từng nhìn qua (Shortbus, Dreamers, Ken Park, giỏi Shame chẳng hạn?) mà lại là 1 sự đối nghịch. Nếu cho rằng những tập phim khác đã đưa tinh dục lên đến mức đỉnh cao, thì Salò lại một mình một cõi ở lòng sâu, với địa ngục.
Cấu trúc của Salò được chia thành 4 phần (lấy cảm giác từ Inferno của Dante): Trước cửa ngõ địa ngục, vòng quay điên loạn, vòng quay của phân, vòng quay của máu. Nội dung chủ yếu của phim nói về một đội nguyên thủ đất nước của cộng hòa Salò sẽ tuyển lựa chọn 1 nhóm gần 20 thanh thiếu hụt niên về làm nô lệ tình dục cho mình. Với sự tiếp tay của những người đàn bà trung niên từng nhiều năm làm điếm, theo lần lượt từng trò chơi, từng sự khoái cảm cuồng nộ, từng sự ô nhục, máu và nước đôi mắt được phơi bày.
Cái lạ mắt trong giải pháp làm phim của đạo diễn Pier Paolo Pasolini là sống chỗ, xuyên thấu trong Salò sát như không tồn tại một cảnh tảo nào tạo kích mê say quá đáng. Salò trằn trụi, phơi bày số đông đến tận chân tơ kẽ tóc của con người, trực diện về thành phần sinh dục, trực diện về từng hành động nhưng không bộc lộ sự khoái cảm, ko xuất tinh, không cương cứng cứng. Hầu hết thứ về sex trong phim đa số được quan lại chiếu một bí quyết rất thản nhiên, nhiều lúc hời hợt mang đến đau lòng. Salò kỳ lạ đã làm cho nhiều người theo dõi phải ôm mặt thảng thốt, bởi lý do lại bao gồm một sự “ân sủng” điên rồ nhưng ráo hoảnh mang lại vậy trên đời!
Đến trên đây thì đề nghị lạc đề chút ít. Một trong những đêm ở cô đơn một mình ở góc phòng tối, tôi vẫn giỏi tưởng tượng về những điều kỳ cục đang âm thầm diễn ra đâu đó trên khắp thế giới. Khi mình nằm đây, thì một số người khác đề xuất đứng. Lúc mình hạnh phúc, một số người khổ đau. Lúc mình đang dẫn dắt một cuộc sống thường ngày bình lặng, thì một số người lại phải đối mặt với chiến tranh, mất mát. Khi mình nghĩ làm cho tình chỉ đơn giản dễ dàng là hôn môi, vuốt ngực, lột đồ, kết hợp, rung, lắc, khoái cảm rồi thôi, thì một trong những người lại nghĩ về khác. Khi bạn đang ngủ say, vẫn còn đâu đó trên quả đât những tín đồ đang đậy phục bên dưới chân ông công ty của họ, nguyện có tác dụng nô lệ, cũng có thể có kẻ bị cưỡng ép, lại cũng đều có kẻ sẽ thống trị… mọi thứ lếu láo nguyên trên quả đât này đều có thể và vẫn xảy ra.
Cũng tựa như những chuyện vào Salò vậy, bộ phim truyền hình ngay từ trên đầu đã đề ra một vụ việc nhức nhối, khi những nguyên thủ quốc gia phổ vươn lên là nội quy cho các thanh thiếu thốn niên bầy tớ của họ: “Bọn cất cánh ở đó là đã thừa qua ngoài mọi kiểm soát của pháp luật, quá qua đầy đủ hiểu biết của vắt giới. Không người nào biết tới sự tồn tại của chúng mày, chỉ bao gồm tụi tao”. Cũng chính vì vậy, lúc xem Salò, nhiều người sẽ rất đau lòng khi phát hiện họ đã nhìn thấy được 1 phần thực sự của rứa giới, rằng tất cả những gì chúng ta biết về dục tình từ lâu nay nay chỉ là một trong hạt muối vứt biển.
Ngần ấy năm đã trôi qua, tôi đã có lần đi, bệnh kiến, chiêm ngưỡng, bắt gặp và ghê qua cả đều chuyện tệ hại và kinh điển hơn nhiều gần như gì diễn ra trong Salò, nhưng bộ phim truyện này vẫn luôn để lại một nỗi ám ảnh nhức nhối trong lòng trí. Chưa phải bởi ngôn từ và tầm nhìn trực diện của chính nó về tình dục, nhưng mà là vì bí quyết bày binh, ba trận như 1 ma đồ của vị đạo diễn khét tiếng người Ý kia. Salò, or the 120 Days of Sodom giống như một tiếng thét vọng về trường đoản cú địa ngục, một cánh chim rách nát nát đang cất cánh giữa trời bão, một thiên sứ lạc bầy trong bầy ma quỷ, một bé quỷ thăng tiên giữa bầy đàn ngạo mạn thiên thần. Và có là gì đi nữa, Salò có lẽ sẽ vẫn luôn luôn là bộ phim truyền hình mà chúng ta không thể nào quên!
P/S: Tôi cực kỳ thích gần như gì original, nguyên bạn dạng và khác biệt. Đó là thứ thứ nhất khiến tôi xem trọng bộ phim này. Tại sao thứ nhì là cách khai thác tận cùng chủ đạo của vấn đề. Chưa phải đạo diễn nào thì cũng biết quán triệt tứ tưởng này. Đây là hai máy cơ bạn dạng nhất khiến cho một bộ phim truyền hình trở phải thú vị và tràn trề cảm xúc, vậy mà đa số người vẫn không có tác dụng được.
P/S: Pier Paolo Pasolini là một trong người đồng tính với được coi là một đạo diễn mập trong nền điện hình ảnh của Ý. Trớ trêu thay, ông mất đúng trăng tròn ngày trước khi Salò, or the 120 Days of Sodom được công chiếu. Ông chết bởi bị giết hại bởi cái nhìn cực đoan của mình trong những thứ (kể cả thiết yếu trị). Bộ phim truyện (dĩ nhiên) từ đó đã gây ra một làn sóng tranh cãi xung đột bất tận với đồng thời cũng trở nên cấm chiếu tại siêu nhiều tổ quốc (kể cả VN).P/S3: bên dưới này có một trong những hình 21+, cân nhắc trước khi kéo xuống!
Bạn đang xem: Xem phim 120 ngày địa ngục
Salò (bộ phim thường xuyên được gọi tắt như vậy) lấy toàn cảnh nước cùng hòa Salò, một quốc gia nhỏ tuổi theo chế độ phát xít được dựng lên ở trong phần lãnh thổ Ý bị Đức chỉ chiếm đóng năm 1944. Mô phỏng bài bác thơ Inferno ở trong phòng thơ Ý Dante, tập phim được chia thành 4 phần: trước khi vào địa ngục, Sự tuần trả của phân, Sự tuần hoàn của triệu chứng điên cùng Sự tuần hoàn của máu.
Bốn người lũ ông quyền lực, ám chỉ Công tước, Giám mục, quan tòa và Tổng thống, đồng ý kết hôn với đàn bà của nhau như thể bước trước tiên trong một nghi tiết trụy lạc. Với sự trợ giúp 4 con điếm trung niên cùng của vài cộng sự nam trẻ tuổi, chúng ta bắt cóc 18 nam phái nữ thanh thiếu hụt niên (9 nam, 9 nữ) và đưa bọn chúng tới một thành tháp gần Marzabotto.
Nhiệm vụ của bọn chúng là kể cụ thể nhiều mẩu chuyện khiêu dâm khác nhau cho 4 gã đàn ông quyền lực trên, cùng 4 gã nuốm phiên nhau lấn dụng các nạn nhân một bí quyết thô bạo. Bộ phim mô tả gần như ngày kinh khủng trong lâu đài của các nạn nhân trẻ. Suốt thời gian này, càng dịp 4 gã dịch hoạn càng chế ra nhiều kiểu tra tấn và có tác dụng nhục ghê rợn khác nhằm tìm khoái lạc.
Một một trong những cảnh nổi tiếng nhất của bộ phim, một thiếu phụ bị bắt phải ăn phân của Công tước! Sau đó, các nạn nhân không giống được “chiêu đãi” một bữa tiệc thịnh soạn… toàn phân người! (phân được thiết kế bằng nóng sôcôla và mứt cam). Cuối phim, các nạn nhân đưa ra quyết định không cộng tác với đều kẻ hành hạ họ, đã bị giết bằng rất nhiều cách thức ghê rợn không giống nhau: lột da đầu, châm đốt bằng sắt nung, cắt lưỡi, móc mắt… tuy nhiên, phần lớn yếu tố đẫm huyết đó được gia công mờ một bí quyết khéo léo bằng phương pháp cho người theo dõi nhìn những nạn nhân hoàn toàn qua một ống nhòm ngược.
Salò biến đổi bối cảnh của cuốn truyện của De Sade từ nước Pháp vắt kỷ sản phẩm công nghệ 18 thành các ngày sau cuối của chế độ phát xít độc tài Mussolini nghỉ ngơi nước cộng hòa Salò. Tuy nhiên, cho dù đầy cảnh kinh rợn (hãm hiếp, tra tấn và cắt xẻo cơ thể), nhưng bộ phim truyện chỉ kể sơ sài những hành vi đồi bại được nêu trong cuốn sách, có lạm dụng tình dục cùng thể xác của trẻ em một giải pháp tàn bạo.
Chủ đề xuyên suốt của Salò là hạ thấp giá trị và biến cơ thể con tín đồ thành đồ dùng vật, bị sỉ nhục cùng hạ thấp giá trị. Ko có bất cứ cảnh sex gần gũi riêng bốn nào, dù có đầy cảnh khỏa thân phái nam và thanh nữ trong trong cả phim. Salò hoàn toàn trái ngược cùng với phim khiêu dâm, nó trình bày sex như thể sự gian khổ thay vị sự thích thú và khoái lạc.
Phần lớn tập phim cố tình tránh mặt mọi tình tiết tương quan đến những hành vi kích mê say hoặc gợi dục - điều cơ bản hầu hết phim khiêu dâm áp dụng để sinh sản “sự kích thích của điện ảnh”. Vày thế, không có nhân đồ nào vào Salò đạt đến bất kỳ khoái cảm nào, cùng những hành vi tình dục vào phim ngay sát như trọn vẹn phản tác dụng. Đây chắc rằng là lý do Salò được nói đến như là một bộ phim truyện mô tả “cái bị tiêu diệt của sex”, hay là “bài hát chuyển tang” đến thể các loại phim khiêu dâm, giữa lúc nó vẫn trong quy trình thương mại hóa ồ ạt ở thập niên 1970.
Mặc dù đó là một trong những tác phẩm bom tấn nhất nền điện hình ảnh Ý được tự khắc họa bởi đạo diễn kỹ năng Pier Paolo Pasolini nhưng bộ phim truyền hình Bộ phim bị tranh cãi và cấm chiếu ở rất nhiều nước do có rất nhiều cảnh ức hiếp dâm, tra tấn cùng giết chóc. Nhiều câu hỏi về tính hợp pháp của bộ phim đã được nêu lên, chủ yếu xoay quanh việc các nam người vợ diễn viên tham gia số đông cảnh đấm đá bạo lực hay tình dục trong phim đang đi vào tuổi trưởng thành và cứng cáp chưa? Phim cũng trở nên cấm xây dựng tại Úc cho tới năm 1993 và tiếp tục bị cấm vào năm 1998. Nhà có tác dụng phim Pier Paolo đã không có thời cơ nói về bộ phim của mình bởi vì ông đã biết thành sát hại man di ngay sau khi phát hành không nhiều lâu. Sau thời điểm phát hành "Salo, The 120 days of Sodom" được giới phê bình reviews rất cao. Vào cuộc dò hỏi ý kiến fan hâm mộ năm 2006 của tạp chí Time Out, Salò được bầu chọn là tập phim gây tranh cãi xung đột nhất từng được thực hiện. Tuy chưa phải thể một số loại kinh dị, dẫu vậy Salò vẫn được Hiệp hội những nhà phê bình phim Chicago xếp trang bị 65/100 phim đáng sợ nhất trong lịch sử điện ảnh.
Xem thêm: Cách Chiên Trứng Với Cà Chua Đơn Giản Tại Nhà, Món Trứng Chiên Cà Chua Đơn Giản Tại Nhà
(TT&VH Cuối tuần) -Không một tự ngữ nào trên đời đủ để mô tả sự đấm đá bạo lực và dung tục cực độ của bộ phim truyện ÝSalò o le 120 giornate di Sodoma(1975). Nó đã gây ra một làn sóng tranh cãi kinh hoàng khi được tạo ra và cho đến tận thời nay Salò vẫn còn đó bị cấm chiếu ở nhiều nước. Phần lớn mọi tín đồ đều mang đến rằng, đây là một vào những bộ phim truyền hình gây sốc tốt nhất từng được thực hiện.>> chuyên đề: Những bộ phim truyền hình đi thuộc năm thángSalò o le 120 giornate di Sodoma, có tựa giờ đồng hồ Anh làSalò or the 120 days of Sodom(Salò hay 120 ngày ở địa ngục trần gian), bởi đạo diễn Ý Pier Paolo Pasolini tiến hành năm 1975, dựa trên cuốn sáchThe 120 Days of Sodomcủa văn hào bạn Pháp cố kỉnh kỷ 18, Marquis de Sade.Địa ngục è cổ gianSalò(bộ phim thường xuyên được call tắt như vậy) lấy bối cảnh nước cộng hòa Salò, một quốc gia nhỏ tuổi theo cơ chế phát xít được dựng lên ở trong phần lãnh thổ Ý bị Đức chiếm đóng năm 1944. Mô phỏng bài xích thơInfernocủa đơn vị thơ Ý Dante, tập phim được phân thành 4 phần:Trước khi vào địa ngục, Sự tuần trả của phân, Sự tuần trả của triệu chứng điên và Sự tuần hoàn của máu.Bốn người bầy ông quyền lực, ám chỉ Công tước, Giám mục, quan lại tòa và Tổng thống, đồng ý kết hôn với con gái của nhau như thể bước đầu tiên trong một nghi thức trụy lạc. Với sự trợ góp 4 nhỏ điếm trung niên với của vài tập sự nam trẻ em tuổi, họ bắt cóc 18 nam nữ thanh thiếu niên (9 nam, 9 nữ) với đưa chúng tới một thành tháp gần Marzabotto.
Nhiệm vụ của bọn chúng là kể cụ thể nhiều mẩu truyện khiêu dâm khác biệt cho 4 gã bọn ông quyền lực trên, cùng 4 gã ráng phiên nhau lấn dụng những nạn nhân một cách thô bạo. Bộ phim mô tả đầy đủ ngày khủng khiếp trong thọ đài của những nạn nhân trẻ. Suốt thời hạn này, càng cơ hội 4 gã dịch hoạn càng chế ra nhiều phong cách tra tấn và có tác dụng nhục ghê rợn khác để tìm khoái lạc.Một trong số những cảnh nổi tiếng nhất của cục phim, một thanh nữ bị bắt phải nạp năng lượng phân của Công tước! Sau đó, các nạn nhân khác được “chiêu đãi” một bữa tiệc thịnh soạn… toàn phân người! (phân được gia công bằng nóng sôcôla với mứt cam). Cuối phim, các nạn nhân ra quyết định không hiệp tác với đầy đủ kẻ hành hạ và quấy rầy họ, đã bị giết bằng nhiều cách ghê rợn không giống nhau: lột da đầu, châm đốt bởi sắt nung, cắt lưỡi, móc mắt… mặc dù nhiên, phần đa yếu tố đẫm tiết đó được thiết kế mờ một giải pháp khéo léo bằng cách cho khán giả nhìn các nạn nhân trọn vẹn qua một ống dòm ngược.Không yêu cầu phim khiêu dâmSalòchuyển đổi bối cảnh của cuốn truyện của De Sade tự nước Pháp cầm cố kỷ sản phẩm công nghệ 18 thành mọi ngày sau cùng của cơ chế phát xít độc tài Mussolini sinh hoạt nước cộng hòa Salò. Tuy nhiên, mặc dù đầy cảnh kinh rợn (hãm hiếp, tra tấn và giảm xẻo cơ thể), nhưng tập phim chỉ đề cập sơ sài những hành động đồi bại được nêu vào cuốn sách, có lạm dụng tình dục và thể xác của trẻ nhỏ một biện pháp tàn bạo.Chủ đề xuyên suốt củaSalòlà hạ thấp giá trị và biến cơ thể con bạn thành thiết bị vật, bị sỉ nhục và hạ thấp giá bán trị. Ko có bất cứ cảnh sex thân mật riêng bốn nào, dù là đầy cảnh khỏa thân phái nam và cô gái trong xuyên suốt phim. Salò hoàn toàn trái ngược cùng với phim khiêu dâm, nó trình bày sex như là sự âu sầu thay bởi sự yêu thích và khoái lạc.Phần lớn bộ phim cố tình né tránh mọi tình tiết liên quan đến những hành động kích mê say hoặc gợi dục - điều cơ bản hầu hết phim khiêu dâm thực hiện để tạo“sự kích ưa thích của năng lượng điện ảnh”. Vày thế, không có nhân đồ gia dụng nào vào Salò đạt đến ngẫu nhiên khoái cảm nào, và những hành động tình dục vào phim gần như trọn vẹn phản tác dụng. Đây chắc hẳn rằng là lý doSalòđược nhắc tới như là một bộ phim truyền hình mô tả“cái chết của sex”, tuyệt là“bài hát gửi tang”cho thể một số loại phim khiêu dâm, giữa thời điểm nó vẫn trong quy trình thương mại hóa ồ ạt ở thập niên 1970.Định mệnh bi tráng của PasoliniTrong khi văn bản cuốn tiểu thuyết của De Sade là nền tảng quan trọng nhất củaSalò, thì các sự khiếu nại trong phim lại dựa nhiều trên cuộc đời của đạo diễn Pasolini. Những năm 20 tuổi, ông đã từng có trải nghiệm đắng cay ở cộng hòa Salò. Trong thời gian này, ông tận mắt chứng kiến rất nhiều hành vi tàn nhẫn do những lực lượng cộng tác với phát xít ở cùng hòa Salò khiến ra.
Xuất hiện cách đây gần 40 năm (1975), Salò, or the 120 Days of Sodom là một trong tác phẩm điện hình ảnh của Ý, được gửi thể trường đoản cú quyển tè thuyết (gần như) cùng tên của phòng văn bạn Pháp Marquis de Sade. Rộng 1/3 nuốm kỷ vẫn trôi qua, Salò đến lúc này vẫn thường xuyên được nói tới như là bộ phim gây tranh cãi mạnh bạo nhất trong lịch sử hào hùng thế giới. Đồng thời, nó cũng là một trong tác phẩm điện hình ảnh kinh hoàng, trằn trụi, trực diện và rất dị nhất về dục tình mà bạn cũng có thể tìm ra. Tuy thế điều kỳ lạ tuyệt nhất ở bộ phim truyền hình này chính là cách tiếp cận “quái chiêu” của nó với góc cạnh tình dục, không vinh danh cũng không phải là hạ bệ, Salò chỉ trình diện một sự thật xác quyết và rùng rợn về những những điểm thiếu minh bạch đang ẩn sâu với len lỏi bên trên khắp gắng giới. Ngoài các khái niệm trên, Salò vẫn còn đấy thường được điện thoại tư vấn là “the most disturbing movie ever made”, nghĩa là bộ phim bộ phim gây khó chịu nhất từng được thêm vào ra.
Dĩ nhiên, mọi sự đối chiếu nhất chỉ cần tương đối. Salò rất có thể làm nổi lên một sự tởm tởm trong mắt bạn này, nhưng lại là một nhân loại quan đầy háo hức đối với người khác. Cẩn thận tình dục trong Salò được khai quật triệt để và táo bạo mẽ, như 1 “sợi chỉ đỏ xuyên suốt” làm trung tâm để quấn lấy người xem vào chiếc vòng xoáy vô hình. Mặc dù nhiên, Salò sẽ không phải là bộ phim truyện “hạ bệ” những bộ phim truyền hình thú vị về sex khác mà bạn từng nhìn qua (Shortbus, Dreamers, Ken Park, giỏi Shame chẳng hạn?) mà lại là 1 sự đối nghịch. Nếu cho rằng những tập phim khác đã đưa tinh dục lên đến mức đỉnh cao, thì Salò lại một mình một cõi ở lòng sâu, với địa ngục.
Cấu trúc của Salò được chia thành 4 phần (lấy cảm giác từ Inferno của Dante): Trước cửa ngõ địa ngục, vòng quay điên loạn, vòng quay của phân, vòng quay của máu. Nội dung chủ yếu của phim nói về một đội nguyên thủ đất nước của cộng hòa Salò sẽ tuyển lựa chọn 1 nhóm gần 20 thanh thiếu hụt niên về làm nô lệ tình dục cho mình. Với sự tiếp tay của những người đàn bà trung niên từng nhiều năm làm điếm, theo lần lượt từng trò chơi, từng sự khoái cảm cuồng nộ, từng sự ô nhục, máu và nước đôi mắt được phơi bày.
Cái lạ mắt trong giải pháp làm phim của đạo diễn Pier Paolo Pasolini là sống chỗ, xuyên thấu trong Salò sát như không tồn tại một cảnh tảo nào tạo kích mê say quá đáng. Salò trằn trụi, phơi bày số đông đến tận chân tơ kẽ tóc của con người, trực diện về thành phần sinh dục, trực diện về từng hành động nhưng không bộc lộ sự khoái cảm, ko xuất tinh, không cương cứng cứng. Hầu hết thứ về sex trong phim đa số được quan lại chiếu một bí quyết rất thản nhiên, nhiều lúc hời hợt mang đến đau lòng. Salò kỳ lạ đã làm cho nhiều người theo dõi phải ôm mặt thảng thốt, bởi lý do lại bao gồm một sự “ân sủng” điên rồ nhưng ráo hoảnh mang lại vậy trên đời!
Đến trên đây thì đề nghị lạc đề chút ít. Một trong những đêm ở cô đơn một mình ở góc phòng tối, tôi vẫn giỏi tưởng tượng về những điều kỳ cục đang âm thầm diễn ra đâu đó trên khắp thế giới. Khi mình nằm đây, thì một số người khác đề xuất đứng. Lúc mình hạnh phúc, một số người khổ đau. Lúc mình đang dẫn dắt một cuộc sống thường ngày bình lặng, thì một số người lại phải đối mặt với chiến tranh, mất mát. Khi mình nghĩ làm cho tình chỉ đơn giản dễ dàng là hôn môi, vuốt ngực, lột đồ, kết hợp, rung, lắc, khoái cảm rồi thôi, thì một trong những người lại nghĩ về khác. Khi bạn đang ngủ say, vẫn còn đâu đó trên quả đât những tín đồ đang đậy phục bên dưới chân ông công ty của họ, nguyện có tác dụng nô lệ, cũng có thể có kẻ bị cưỡng ép, lại cũng đều có kẻ sẽ thống trị… mọi thứ lếu láo nguyên trên quả đât này đều có thể và vẫn xảy ra.
Cũng tựa như những chuyện vào Salò vậy, bộ phim truyền hình ngay từ trên đầu đã đề ra một vụ việc nhức nhối, khi những nguyên thủ quốc gia phổ vươn lên là nội quy cho các thanh thiếu thốn niên bầy tớ của họ: “Bọn cất cánh ở đó là đã thừa qua ngoài mọi kiểm soát của pháp luật, quá qua đầy đủ hiểu biết của vắt giới. Không người nào biết tới sự tồn tại của chúng mày, chỉ bao gồm tụi tao”. Cũng chính vì vậy, lúc xem Salò, nhiều người sẽ rất đau lòng khi phát hiện họ đã nhìn thấy được 1 phần thực sự của rứa giới, rằng tất cả những gì chúng ta biết về dục tình từ lâu nay nay chỉ là một trong hạt muối vứt biển.
Ngần ấy năm đã trôi qua, tôi đã có lần đi, bệnh kiến, chiêm ngưỡng, bắt gặp và ghê qua cả đều chuyện tệ hại và kinh điển hơn nhiều gần như gì diễn ra trong Salò, nhưng bộ phim truyện này vẫn luôn để lại một nỗi ám ảnh nhức nhối trong lòng trí. Chưa phải bởi ngôn từ và tầm nhìn trực diện của chính nó về tình dục, nhưng mà là vì bí quyết bày binh, ba trận như 1 ma đồ của vị đạo diễn khét tiếng người Ý kia. Salò, or the 120 Days of Sodom giống như một tiếng thét vọng về trường đoản cú địa ngục, một cánh chim rách nát nát đang cất cánh giữa trời bão, một thiên sứ lạc bầy trong bầy ma quỷ, một bé quỷ thăng tiên giữa bầy đàn ngạo mạn thiên thần. Và có là gì đi nữa, Salò có lẽ sẽ vẫn luôn luôn là bộ phim truyền hình mà chúng ta không thể nào quên!
P/S: Tôi cực kỳ thích gần như gì original, nguyên bạn dạng và khác biệt. Đó là thứ thứ nhất khiến tôi xem trọng bộ phim này. Tại sao thứ nhì là cách khai thác tận cùng chủ đạo của vấn đề. Chưa phải đạo diễn nào thì cũng biết quán triệt tứ tưởng này. Đây là hai máy cơ bạn dạng nhất khiến cho một bộ phim truyền hình trở phải thú vị và tràn trề cảm xúc, vậy mà đa số người vẫn không có tác dụng được.
P/S: Pier Paolo Pasolini là một trong người đồng tính với được coi là một đạo diễn mập trong nền điện hình ảnh của Ý. Trớ trêu thay, ông mất đúng trăng tròn ngày trước khi Salò, or the 120 Days of Sodom được công chiếu. Ông chết bởi bị giết hại bởi cái nhìn cực đoan của mình trong những thứ (kể cả thiết yếu trị). Bộ phim truyện (dĩ nhiên) từ đó đã gây ra một làn sóng tranh cãi xung đột bất tận với đồng thời cũng trở nên cấm chiếu tại siêu nhiều tổ quốc (kể cả VN).P/S3: bên dưới này có một trong những hình 21+, cân nhắc trước khi kéo xuống!